Ngô Bình mở mắt ra, kinh ngạc phát hiện tảng đá hình trứng không còn phát sáng nữa, bề mặt đầy vết nứt, đã biến thành một tảng đá bình thường.
“Lạ thật. Lẽ nào mình đã hút hết năng lượng bên trong nó?”, anh lẩm bẩm.
“Phá vỡ gông xiềng tiến hoá, cảm giác thật là tuyệt”, anh vươn vai, cảm thấy một luồng thế đế vương khủng khiếp được giải phóng ra.
Triệu Thiên Lạc, Thần Chiếu vội vàng xông vào, sững sờ nhìn Ngô Bình.
Ngô Bình sờ mặt mình, hỏi lại: “Hai người đến đây làm gì vậy? Mặt tôi nổi đốm à?”
Thần Chiếu quỳ xuống sàn, run rẩy nói: “Chủ nhân đột phá lên cảnh giới Đế rồi?”
Ngô Bình sửng sốt. Lúc này anh mới ý thức được mình đã mở được gông xiềng mà người xưa chưa từng chạm đến. Điều này có nghĩa là anh đã đặt chân lên con đường của đế, trở thành sự tồn tại của cấp bậc Tam Hoàng Ngũ Đế!
Đương nhiên, con đường của đế rất dài. Con đường hiện nay của anh vẫn chỉ là một con đường nhỏ hẹp, tương lai sẽ biến thành con đường tối cao!
“Có thể đột phá rồi”, anh tự nhủ.
Ngay lập tức, anh lấy lò thần Âm Dương ra, dùng hoa Thiên Hồn để luyện chế Thiên Nhất Thần Đan. Lần này anh luyện được hai viên đan đế phẩm! Thiên Nhất Thần Đan này có thể tăng cường sự tương hợp giữa nguyên thần và trời đất, đúng lúc cần uống vào lúc này.
Luyện thành đan dược, anh mỉm cười: “Đến lúc đột phá rồi. Nguyên thần, ngưng tụ cho tôi!”
Lúc này, anh còn chẳng cần cố ý tu luyện, thần bàn hình trứng đã vụt lên Thần Khiếu thứ chín. Thần bàn này được hợp thành từ Pháp Bàn thượng thừa và kiếm hồn lớn mạnh, đã hình thành thần thông võ đạo!
Sắp tới, thần bàn sẽ tiến hành một lần biến đổi, trở thành nguyên thần!
Nguyên thần của người bình thường được ngưng tụ từ thần niệm, mỏng manh yếu ớt, cũng không chứa thần thông pháp thuật gì, tựa như cây không rễ, nước không nguồn. Đứng trước kiếm hồn mạnh mẽ của Ngô Bình, loại nguyên thần ấy bé nhỏ như loài kiến, không đáng nhắc đến! Kiếm hồn của Ngô Bình chỉ cần thổi nhẹ một cái đã khiến thứ nguyên thần bình thường ấy tan thành tro bụi!
Phương thức ngưng tụ Pháp Bàn thành nguyên thần là đơn giản nhất, dễ dàng như một giáo sư Toán ở một trường đại học hàng đầu làm bài kiểm tra toán lớp Một vậy.
Sau câu “Nguyên thần, ngưng tụ cho tôi!”, phù văn Tiên Thiên lớn mạnh bên trong thần bàn đã phát sáng rực rỡ, một luồng khí tức cổ xưa toả ra, bên trong có chứa thông tin quan trọng của nó!
Lúc này, Ngô Bình mới biết lai lịch của phù văn Tiên Thiên này!
Trong Hỗn Độn có một sinh linh vô địch tên là “Đế”. Đế là bá chủ trong Hỗn Độn, cắn nuốt và giết hại những sinh linh Hỗn Độn khác để tồn tại.
Nhưng mạng sống của một sinh linh Hỗn Độn cũng sẽ đi đến hồi kết. Trước khi chết, nó đã tích trữ sức mạnh cốt lõi và mạnh nhất vào xương thần ở ấn đường của mình, chính là xương thần hình kiếm mà Ngô Bình có được.