Ngô Bình không nói tiếp chuyện này nữa: “Chuyện này để sau này bàn tiếp. Sư huynh, chúng ta thương lượng xem nên giết Shosuke và Mitsuru như thế nào. Hai tên này đang ở Cảng Thành, cơ hội hiếm có”.
Diệp Thiên Tông bảo: “Cả hai đều là Nhẫn Thánh, còn dẫn theo cao thủ, thực lực không kém anh và cậu. Chúng ta có nên nhờ người hỗ trợ không?”
Ngô Bình nói: “Không cần, chúng ta là đủ rồi. Nợ máu phải để sư huynh trả, đến lúc ấy em sẽ chừa mạng cho chúng”.
Mắt Diệp Huyền sáng rỡ: “Tiền bối tự tin đến vậy, chẳng lẽ thực lực lại tăng lên rồi?”
Ngô Bình trả lời: “Quyền ý của tôi vừa viên mãn. Chỉ cần bọn họ không phải Địa Tiên thì đều không đáng để tôi bận tâm”.
Rồi anh nhìn Diệp Huyền, bảo rằng: “Tốt lắm, luyện khí thành sức mạnh rất nhanh, xem ra đã đến rất gần cảnh giới Thần”.
Diệp Huyền cười đáp: “Đều nhờ tiền bối dạy giỏi”.
Ngô Bình hỏi: “Hiện giờ Huyền Bá và Tạ Cuồng thế nào?”
Diệp Huyền trả lời: “Ngày nào họ cũng tu luyện cùng đệ tử, tiến bộ rất nhanh. Đặc biệt là Lý Huyền Bá, cứ như quái thai vậy, bây giờ đã ở giai đoạn sau của cảnh giới Thần rồi, nhanh hơn đệ tử rất nhiều”.
Diệp Thiên Tông vui vẻ vô cùng: “Sư đệ, may mà cậu giúp đỡ Diệp Huyền, bằng không cả đời nó xem như bỏ”.
Ngô Bình khen ngợi: “Nhờ Diệp Huyền có tư chất tốt, thành tựu sau này chắc chắn sẽ vượt cả sư huynh”.
Diệp Thiên Tông cười bảo: “Có sư đệ giúp đỡ nó, anh cực kỳ yên tâm!”
Nói được mấy câu, Diệp Thiên Tông nhìn đồng hồ: “Phía Mộ Bạch chắc cũng sắp đến rồi”.
Trước khi đến đây, Diệp Thiên Tông có thông báo với Dương Mộ Bạch. Ông ấy trả thù cho con trai và con dâu, tất nhiên phải tìm người mình tin cậy nhất để nhờ giúp đỡ.
Chưa đầy mười phút sau, Dương Mộ Bạch đã đến nơi, dẫn theo đại đệ tử Lý Long Thần và nhị đệ tử Triệu Phương Ninh.
Dương Mộ Bạch bừng bừng sát khí, vừa đến đã hỏi: “Sư đệ, hung thủ đang ở đâu?”
Ngô Bình cười đáp: “Sư huynh yên tâm, bọn chúng đều đang ở Cảng Thành, không chạy thoát được đâu”.
Hiện nay Dương Mộ Bạch đã đả thông hai Thần Khiếu, tiến vào cảnh giới hai Nhân Tiên, là cao thủ cấp Võ Thần!
Hai đệ tử Lý Long Thần và Triệu Phương Ninh của Dương Mộ Bạch là cao thủ cảnh giới Tiên Thiên, đều thống lĩnh một phương, người xưng bá Hà Đông, người xưng vương Hoài Bắc.
Lý Long Thần và Triệu Phương Ninh vội cúi chào: “Sư bá, sư thúc!”
Ngô Bình gật đầu: “Không cần đa lễ”.
Diệp Thiên Tông nói: “Nhược Tùng cũng sắp đến rồi. Chờ đông đủ rồi chúng ta bàn bạc”.
Trần Nhược Tùng là đại đồ đệ của Diệp Thiên Tông, cũng là cao thủ Tiên Thiên như Lý Long Thần. Ngô Bình từng gặp ông ta một lần.
Trần Nhược Tùng gần như đến cùng lúc với Lý Long Thần. Gặp lại Ngô Bình, ông ta thầm kinh ngạc. Cảm giác tu vi của Ngô Bình sâu không lường được, khí tức Nhân Tiên còn mạnh hơn sư phụ Diệp Thiên Tông của ông ta!