Khám phá trong Thiên Vực là một việc rất khô khan, may con sói trắng này biết nói chuyện, Ngô Bình còn còn thể nói chuyện với nó cho đỡ chán.
Đi theo Ngô Bình càng lâu, con sói trắng này càng cảm thấy thực lực của vị chủ nhân mới này khủng bố, sâu không lường được, tên bán thần kia chết cũng không oan.
Đi ba ngày trong Thiên Vực vô bờ bến này, Ngô Bình không thu hoạch thêm được gì lớn.
Hôm nay, chuột tìm báu vật bỗng có phản ứng, chỉ về một phía kêu chít chít.
Mắt Ngô Bình sáng lên, lập tức giục sói trắng mau đi. Đi được mấy trăm dặm, nhìn thấy một khung xương cực lớn, một nửa đã bị chôn vùi trong đất cát.
Ngô Bình quan sát bộ xương này rồi nói: "Thứ này là một con thú khổng lồ, chắc không thể tránh được Đại kiếp kỷ nguyên".
Chuột tìm báu vật nhảy ra, chạy về một phía kêu chít chít.
Ngô Bình dùng khả năng nhìn thấu vạn vật quan sát, nhìn thấy mấy trăm mét dưới lòng đất, phía trên xương của con thú khổng lồ có một chiếc đỉnh.
"Cửu đỉnh!"
Anh rất bất ngờ, chẳng phải Cửu đỉnh đã được người ta phát hiện ra từ lâu rồi sao? Sao ở đây còn có một chiếc thế này?
Không nghĩ nhiều, Ngô Bình đào chiếc đỉnh lên, cho vào Động Thiên của mình. Như vậy trong Động Thiên của anh đã có sáu đỉnh!
Anh vừa thu đỉnh vào thì có vài tu sĩ tới, dẫn đầu là một người trung niên, ông ta nhìn Ngô Bình hỏi: "Cậu tên gì?"
Ngô Bình: "Tôi là ai có liên quan gì đến ông không?"
Người trung niên thản nhiên nói: "Cậu không nói tôi cũng biết, cậu là Ngô Bình, đúng không?"
Ngô Bình nhướng mày: "Ông biết tôi à?"
Người này nói: "Tôi không biết cậu nhưng có người bỏ một số tiền lớn ra mua mạng của cậu. Để giết cậu, tôi đã đặc biệt tới Thiên Vực đấy".
Vẻ mặt Ngô Bình không thay đổi: "Ồ, ông tới đây để giết tôi à? Có thể nói cho tôi biết ai muốn giết tôi không?"
Người trung niên: "Nói cho cậu biết cũng được, dù sao người chết có biết nhiều hơn nữa cũng không sao. Người muốn giết cậu chính là Tam phu nhân của chưởng môn Thiên Đạo".
Ngô Bình cười khẩy: "Thì ra là bà ta!"
Người trung niên: "Biết được người muốn giết cậu rồi thì bây giờ cậu có thể chết rồi đấy".
Nói xong, ông ta phất tay, mặt đất dưới chân Ngô Bình xuất hiện những đường kẻ ngang dọc hình thành những ô vuông, có bảy mươi hai đường kẻ dọc và bảy mươi hai đường kẻ ngang.
"Bàn cờ?", anh khẽ nhướng mày.