Lý Dược Sư chớp chớp mắt hỏi: “Bố, phải tặng quà gì bây giờ?”
Ngô Bình hỏi: “Người có tu vi cao nhất trong gia đình đó đang ở cảnh giới nào?”
Lý Dược Sư: “Chính là bố của Chung Sở, ông ấy tên là Chung Huyền Linh, là một vị Thuỷ Tiên”.
Ngô Bình: “Là cảnh giới thứ tư của thần tiên, vẫn chưa đạt tới cảnh giới cao nhất. Thế này đi, bố sẽ luyện một viên đan, sau khi uống vào có thể giúp ông ấy tăng tu vi”.
Lý Dược Sư cười đáp: “Thế thì ông ấy cầu còn chẳng được”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Nhà họ Chung này có đối thủ đáng gờm hoặc e dè thế lực nào không?”
Lý Dược Sư: “Con từng nghe Chung Sở nói nhà họ Chung đắc tội với một vị cổ thần. Vị cổ thần này là một thực thể rất mạnh ở kỷ nguyên trước. Hiện giờ nhà họ Chung đang đau đầu tìm cách giải quyết. Nếu không gỡ được mâu thuẫn này thì có khả năng sẽ bị cổ thần đó hỏi tội”.
Ngô Bình: “Cổ thần đó tên là gì, sống ở đâu?”
Lý Dược Sư: “Cổ thần đó sống ở trong miếu thần ở Tây Hải, tên là Huyễn Hải cổ thần”.
Ngô Bình: “Huyễn Hải? Xem ra là mạnh về Huyễn thuật, để bố đi gặp thử xem!”
Ở thần vực còn có một tầng không gian, đó là nơi sinh sống của Thần tộc, gọi là Thần Giới. Trong thần vực có thể có một số chủng tộc khác ngoài Thần tộc sinh sống nhưng ở Thần Giới thì nhất định phải là Thần tộc. Những chủng tộc ngoại lai không đủ tư cách sinh sống ở nơi này.
Ngô Bình đi tới Thần Giới, dùng thần niệm để quét thì phát hiện ra một công trình kiến trúc hùng vĩ ở cách đó không xa. Đúng lúc này có hai người của Thần tộc đi qua, anh gọi họ lại hỏi: “Huyễn Hải cổ thần sống ở đâu?”
Vì trên người Ngô Bình cũng có khí tức mô phỏng Thần tộc, hơn nữa cấp bậc rất cao nên hai người kia vội vã hành lễ, cung kính đáp: “Huyễn Hải cổ thần ở trong miếu thần của Tây Hải, từ đây đi về hướng Tây Bắc là được”.
Ngô Bình gật đầu rồi hoá thành một vệt sáng dài bay về phía Tây Bắc.
Hai người của Thần tộc vô cùng kinh ngạc, trong đó một người thốt lên: “Là vị cổ thần nào vậy, khí tức mạnh quá. Xem ra là tới tìm Huyễn Hải cổ thần để báo thù?”
“Huyễn Hải cổ thần là cao thủ bát kỷ nguyên, nếu người này dám tìm tới ông ta thì chứng tỏ còn mạnh hơn cả ông ta”.
Lúc này, trong miếu thần Tây Hải có một vị cổ thần đang cau chặt mày nhìn vào cái thước ngọc trong tay và ngẩn người ra.
Cách đây không lâu, bảo vật trấn tộc thước Quân Thiên của Thần tộc đột nhiên rơi vào tay ông ta. Trong lòng ông ta vô cùng mâu thuẫn, thứ này là bảo vật trấn tộc, ông ta vốn không nên chiếm dụng. Nhưng ông ta cũng rất muốn lấy được chút lợi ích gì đó từ nó. Cho nên, từ khi có được thước Quân Thiên đến nay, ông ta vẫn chưa trao trả nó.
Ông ta khẽ thở dài, lẩm bẩm: “Thước Quân Thiên, rốt cuộc mày có gì thần kỳ kia chứ? Tại sao lâu như vậy rồi, tao đã dùng đủ mọi cách mà mày vẫn chẳng phát huy tác dụng gì?”
Đúng lúc này, thước Quân Thiên đột nhiên bắt đầu phát sáng và rung lên như thể muốn bay lên không trung.