Có người tức giận quát: “Là kẻ nào ra tay với nhà họ Dương?”
Cùng lúc đó trên bầu trời xuất hiện một con mắt kỳ quái nhìn Ngô Bình.
Ngô Bình không thèm nhìn nó, giơ tay lên vun ra một kiếm quang, quanh kiếm quang này là ánh sáng, hoàn toàn xem nhẹ uy lực của nó, đánh vào nhãn cầu.
“Ầm!”
Pháp khí con mắt Quỷ Quyệt lập tức nổ tung, bên dưới có người hừ một tiếng, rõ là bị phản phệ.
Một người đàn ông trung niên bước ra, Ngô Bình nhận ra người này, chính là cụ tổ nhà họ Dương.
Người trung niên trầm giọng nói: “Anh bạn trẻ, tại sao muốn ra tay với nhà họ Dương?”
Ngô Bình lạnh lùng nói: “Trả thù cho một người bạn”.
Lúc đầu anh cứu hai ông cháu ở đây vốn dĩ có lòng tốt, nào ngờ nhà họ Dương phát Thích Huyết Doanh giết chết một già một trẻ đó chỉ vì họ rời khỏi Dương Thành.
Người trung niên: “Anh bạn, nhà họ Dương tôi không phải là nơi mà ai cũng có thể sỉ nhục…”
Ngô Bình bay lên trời tung ra một quyền, người trung niên hốt hoảng phóng một lá bùa ra, biến thành một con giao long hai đầu, gầm gừ chặn lại quyền ảnh của Ngô Bình.
Lần trước, Ngô Bình và con thuồng luồng hai đầu này đánh bất phân thắng bại, nhưng nay anh đã khác xưa. Một quyền tung ra, con thuồng luồng hai đầu kia bỗng nổ tung, dư lực khủng khiếp còn lại của cú đấm rơi trên người người đàn ông trung niên.
"Rắc!"
Xương cốt toàn thân người đàn ông trung niên đều vỡ nát, lục phủ ngũ tạn đều hoá thành bùn, chết!
Sau khi đánh chết Niên Nhân, Ngô Bình hỏi Vân Tịch: "Vân Thị có thể thu Dương Thành này vào địa bàn được không?"
Vân Tịch trả lời: "Lão tổ nhà họ Dương đã chết, nhà họ Dương cũng xong đời. Chỉ e là thông gia của nhà họ Dương sẽ không bỏ qua".
Ngô Bình: "Nhân dân ở Dương Thành này bị ức hiếp quá khủng khiếp, diệt nhà họ Dương cũng xem như đã làm một việc thiện".
Vân Tịch: "Chi bằng đổi nơi này thành Ngô Thành".
"Ngô Thành sao?", Ngô Bình suy nghĩ một lát, thấy cũng được. Tuy họ Ngô này là họ của bố mẹ nuôi nhưng Ngô Bình là cái tên anh dùng từ nhỏ đến lớn, bây giờ cũng là bí danh của anh.
"Vậy thì đổi thành Ngô Thành đi, anh làm thành chủ!"
Sau đó anh đuổi hết tất cả người nhà họ Dương ra khỏi thành. Nhà họ Dương vẫn còn khá nhiều cao thủ nhưng không ai là đối thủ của Ngô Bình, bao gồm cả Dương Thần Sách, thế nên chỉ có thể bất đắc dĩ chạy trốn.
Sau khi đuổi người nhà họ Dương, Ngô Bình đã dùng thần niệm để chiếu hình ảnh của mình vào đầu của mỗi người dân trong thành, đồng thời nói với họ rằng, Dương Thành đã đổi thành Ngô Thành, Ngô Bình anh là thành chủ mới.
Thật ra người dân rất an phận thủ thường, cần mẫn, chỉ cần để yên cho họ sống tốt, có cái ăn cái mặc thì chắc chắn họ sẽ cố gắng làm việc để tạo ra giá trị.
Vân Tịch ở lại giúp Ngô Bình quản lý Ngô Thành. Trong thành có xấp xỉ hai triệu dân, khu vực ngoại ô rộng lớn còn có hơn bốn triệu nông dân, tổng cộng có hơn sáu triệu người.
Ngô Bình làm thành chủ, xoá hết sưu cao thuế nặng, hơn nữa còn loại bỏ tổ chức khủng bố như Thích Huyết Doanh.