Ngô Bình bảo: “Có thể nói chuyện rồi”.
Ngay lập tức, miệng của người để ria có thể mở ra. Người này vội vàng nói: “Xin tha mạng! Chỉ cần anh không giết tôi, bảo tôi làm gì cũng được!”
Ngô Bình đáp: “Không giết cũng được thôi. Vậy anh nói thử xem, tôi nên làm thế nào mới diệt trừ được Vũ Văn Thanh?”
Người để ria chớp mắt: “Muốn đối phó nhà Vũ Văn, hai vị phải làm một chuyện trước đã”.
Ngô Bình hỏi: “Chuyện gì?”
Người để ria đáp: “Nhân vật nòng cốt của nhà Vũ Văn là lão tổ Vũ Văn, thực lực rất khủng khiếp, còn sở hữu một món Thánh khí do Thánh Hoàng luyện chế. Đề nghị của tôi là, phải lấy Thánh khí trước khi ra tay với nhà Vũ Văn!”
Ngô Bình hỏi: “Lấy Thánh khí đi? Nói vậy, món Thánh khí này không nằm trong tay lão tổ Vũ Văn?”
Người để ria nói: “Thánh khí đó cực kỳ lớn mạnh, Vũ Văn Hư cũng chỉ có thể khống chế nó trong thời gian ngắn. Vậy nên bình thường Thánh khí được đặt ở một nơi riêng, canh phòng cũng không mấy nghiêm ngặt”.
Ngô Bình hỏi: “Món đồ quan trọng như vậy mà tại sao lại không trông coi cẩn thận?”
Người để ria trả lời: “Thánh khí có linh, người ngoài đến gần đều bị nó làm ngất xỉu, vậy nên không ai dám có ý đồ với Thánh khí nhà Vũ Văn cả”.
Ngô Bình hỏi: “Vũ Văn Hư không ở nhà Vũ Văn sao?”
Người để ria đáp: “Không, đã hơn một tháng rồi không về, hình như đang xử lý một chuyện rất quan trọng ở bên ngoài”.
Ngô Bình gật đầu: “Đề nghị này rất có giá trị, tạm thời tôi sẽ không giết anh”. Dứt lời, anh ném đối phương vào Thiên Tiên giới, tạm thời giam giữ.
Trần Nhược Nhàn hỏi: “Anh Lý à, chúng ta làm gì đây, đi cướp Thánh khí trước ư?”
Ngô Bình cười nói: “Không cần cướp, nó sẽ tự động đến tìm anh”.
Trần Nhược Nhàn ngẩn người: “Nó tự tìm đến sao?”
Ngô Bình giải thích: “Nó là Thánh khí do Thánh Hoàng tạo ra, tất nhiên là chỉ thần phục Thánh Hoàng. Thiên hạ hiện nay đã không còn Thánh Hoàng. Chỉ cần anh thăng cấp thành Thánh Hoàng, nó sẽ chủ động tôn anh làm chủ”.
Trần Nhược Nhàn nói: “Nhưng hiện giờ anh Lý vẫn chưa phải là Thánh Hoàng mà”.
“Bây giờ chưa phải, nhưng sắp rồi”, nói đoạn, anh bắt tay vào đột phá.
Lúc ở vùng đất Vĩnh Hằng, anh đã đột phá đến cảnh giới Thánh Vương rồi. Thánh Vương có ba giai đoạn là Thánh minh, Thánh Vệ, giáo hoá. Anh đã tạo ra không ít Thánh vệ, bây giờ chỉ còn thiếu giáo hoá.
Cảnh giới Giáo Hoá không khó. Lúc thành lập Thánh Thiên Giáo, anh đã am hiểu con đường giáo hoá rồi. Hơn nữa, anh là Vạn Thánh chí tôn, đột phá cảnh giới này càng dễ dàng.
Anh chỉ mới suy nghĩ đến, lòng đã chấn động, một loại giáo hoá văn minh xuất hiện trên người anh. Anh đã đột phá đến cảnh giới Giáo Hoá dễ như trở bàn tay!
Lúc này, hàng vạn Thánh nhân và Đại Thánh ở vùng đất Vĩnh Hằng đều cảm ứng được sự biến đổi tâm linh của Ngô Bình. Họ đồng loạt ngừng mọi chuyện đang làm rồi yên lặng quỳ xuống đất, cầu phúc cho anh.
Đúng lúc này, Trương Quân ở một nơi xa xôi đột nhiên giật nảy mình, một luồng khí tức hung ác ngập tràn tâm hồn cậu. Đôi mắt cậu thoắt cái đã biến thành màu đỏ như máu và hừng hực sát khí. Bây giờ, trong vũ trụ, một luồng sức mạnh tối thượng cực mạnh đang rót vào cơ thể cậu, khiến thực lực của cậu không ngừng đột phá, càng ngày càng mạnh!
“Tại sao anh có thể làm Thánh Hoàng mà tôi thì lại không thể chứ?”, cậu rống lên, lập tức chạy về phía Ngô Bình.