“Đan dược của thầy luyện đan nổi tiếng luôn được bán với giá cao, cùng một loại loại đan dược, nhưng do thầy luyện đan nổi tiếng luyện chế thì sẽ có lòng tin của mọi người hơn”.
Ngô Bình gật đầu: “Cũng có lý, Ngũ Vị Đường này có đáng tin không?”
Hồ Tông Linh: “Có ạm, họ được môn phái giám sát, hơn nữa còn có quy tắc cụ thể”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Không vội, tôi cứ nghe ngóng xem sao đã”.
Sau đó, anh ăn qua loa lập bụng rồi đến tìm Minh Thiên.
Từ hôm qua đến nay, Minh Thiên vẫn miệt mài luyện chế và nghiên cứu luyện đan, bây giờ cô ấy đã luyện chế được Tuyệt Tâm Đan đến cấp thượng phẩm.
Thấy Ngô Bình đến, cô ấy vui vẻ nói: “Sư đệ, cậu đến đúng lúc quá. Tối nay có buổi nghe giảng, cậu đi cùng chị nhé”.
Ngô Bình: “Vâng, sư tỷ có biết Ngũ Vị Đường không ạ?”
Minh Thiên nhướn mày: “Họ đến tìm cậu à?”
Ngô Bình gật đầu: “Chắc đến rủ em gia nhập cùng”.
Minh Thiên: “Gia nhập thì cũng được thôi, nhưng người nắm quyền chính của nơi đó hay tính toán lắm. Nếu cậu cần người hợp tác thì chị có một đề cử hay ho hơn”.
Ngô Bình: “Còn nhóm khác nữa ạ?”
Minh Thiên: “Năm ngoái, chị và mấy sư huynh đã thành lập một đan đường tên là Bách Vị Thảo Đường”.
Ngô Bình: “Nếu nơi đó là của sư tỷ thì chắc chắn em sẽ tham gia”.
Minh Thiên cười nói: “Hôm nay có một thầy luyện đan địa vị cực cao ở vũ trụ chính đến giảng bài. Chúng ta cùng đi nghe, các sư huynh trong nhóm của chị cũng đến, chị sẽ giới thiệu mọi người với nhau, hi vọng cậu sẽ trở thành một người sáng lập mới”.
Ngô Bình: “Nhỡ mọi người không đồng ý thì sao ạ?”
Minh Thiên: “Chỉ cần cậu có thực lực thì họ sẽ đồng ý thôi”.
Sau đó, cô ấy nói cho Ngô Bình biết hiện giờ đang có năm người sáng lập, Minh Thiên cũng là một trong số đó. Ngoài năm người sáng lập ra thì còn có 35 thầy luyện đan khác nữa, tổng cộng là 40 người. Tuy quy mô của họ không bằng Ngũ Vị Đường, nhưng thực lực thì không hề kém cạnh. Bây giờ, Bách Vị Thảo Đường đã mở được bốn cửa hàng đan dược ở Cửu Dương Cảnh và vũ trụ chính rồi.
Đan dược ở đây chia làm hai loại, một là đan dược bình thường không có dấn ấn của người luyện chế. Loại này có thể do họ tự luyện chế hoặc mua ở bên ngoài về bán, vì thế chất lượng không ổn định. Loại còn lại thì có dấu ấn của thầy luyện đan. Loại này đều do thầy luyện đan trong nhóm luyện chế, chất lượng rất đáng tin cậy.
Ngoài Minh Thiên ra thì trong bốn người sáng lập kia có một người cấp Lục Đỉnh, hai người cấp Ngũ Đỉnh và một người cấp Tứ Thanh Đỉnh.
Không lâu sau, Hồ Tông Linh đã mang mười phần dược liệu cho đan dược từ số 91 đến 100 tới, đệ tử bình thường không thể lấy nhiều như vậy, nhưng Ngô Bình là đệ tử Tử Đỉnh nên được đặc cách.
Minh Thiên: “Cậu hãy luyện chế vài lò ở đây, lát chị sẽ cho bốn người sáng lập kia biết trình độ của cậu”.
Ngô Bình gật đầu: “Vậy cho em mượn lò luyện của chị”.
Ngô Bình bắt đầu luyện chế đan dược đứng thứ 91 có tên là Linh Bảo Huyền Minh Đan. Trong quá trình luyện chế có một tình huống đặc biệt khiến mức độ luyện chế được nâng lên cao, rất nhiều thầy luyện đan mất cả đời cũng không giải quyết được.
Minh Thiên được phép đứng cạnh xem nên nói: “Ngày trước, chị cũng từng luyện chế Linh Bảo Huyền Minh Đan này rồi, nhưng dù có làm gì thì cũng không giải quyết được vấn đề khó của nó. Về sau, chị hỏi các sư huynh và thầy luyện đan thì họ đều cho rằng cái khó của đan dược này nằm ở trật tự. Lẽ ra với độ khó này thì nó phải đứng thứ 60 mới đúng”.
Ngô Bình: “Lẽ nào người ta xếp nhầm vị trí ạ?”