Ngô Bình cảm thấy nó đang nói dối, đồng thời cũng hơi hối hận vị thả nó ra, nuôi không nổi, con này ăn khoẻ quá!
Cùng kỳ như sợ anh hối hận, vội nói: "Chủ nhân, tôi có thể chắc chắn rằng ngài thu nhận tôi sẽ không lỗ vốn đâu!"
Ngô Bình lại thở dài, có cảm giác như mình đã mắc lừa vậy, lẽ nào từ đầu tên này đã gài bẫy mình? Chỉ tỏ vẻ kiêu ngạo loè mình vậy thôi?
Anh lắc đầu hỏi: "Cùng kỳ, nghe nói loài cùng kỳ chúng mày có thể luyện đến cấp hai mươi bốn là cao nhất hả?"
Cùng kỳ: "Đúng vậy thưa chủ nhân. Tộc cùng kỳ chúng tôi vốn sống trong một vũ trụ cao cấp hơn. Đương nhiên, ở vũ trụ này, cùng kỳ nhiều nhất chỉ có thể trở thành thú bảo vệ cấp mười hai thôi".
Ngô Bình: "Vũ trụ cao cấp hơn? Nó ở đâu?"
Cùng kỳ: "Chủ nhân, thế giới này rất rộng lớn, rộng lớn đến nỗi sự tồn tại đỉnh cấp nhất trong loài người các ngài cũng chỉ có thể nhận biết được một phần nhỏ mà thôi".
Ngô Bình: "Ở vũ trụ cao cấp đó, cùng kỳ chúng mày có được xem là kẻ mạnh không?"
Cùng kỳ: "Đương nhiên rồi, nhưng không được xem là mạnh nhất. Chủ nhân, nói nhiều những chuyện này cũng vô ích, còn đồ ăn không ạ?"
Ngô Bình trừng nó một cái: "Không phải mày mới ăn xong à?"
Cùng kỳ: "Xin lỗi chủ nhân, tôi tiêu hoá khá nhanh, mỗi một canh giờ phải ăn một lần".
Ngô Bình đen mặt: "Hai tiếng đồng hồ phải ăn một lần? Thế chẳng phải một ngày hai mươi bốn giờ mày đều đang ăn? Không được, sau này mỗi ngày mày chỉ được ăn một bữa, không có nhiều hơn đâu!"
Cùng kỳ thở dài: "Chủ nhân, một bữa thì ít quá, hay là một ngày hai bữa? Sáng một bữa, tối một bữa nhé?"
Ngô Bình tê cả răng: "Được, tạm thời cho mày ăn ngày hai bữa."
Nói xong, anh nghi ngờ nhìn cùng kỳ, không phải nó đang lùi một bước để tiến ba bước đấy chứ? Lẽ nào mục đích của nó vốn chính là ngày ăn hai bữa?
Anh lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa. Anh nhân cơ hội truyền cho mấy người Hanami Tsukihime một vài công pháp cao thâm hơn, đồng thời để lại Tam Bảo Thần Đan cho bọn họ dùng.
Hai ngày sau, anh dẫn cùng kỳ về lại Hưng Long.
Lần này Đường Tử Di bảo anh đi nhanh về nhanh. Trước khi đi, Ngô Bình để cùng kỳ lại, lệnh cho nó bảo vệ người nhà. Đương nhiên, trước khi đi, anh đã mua một lượng lớn thịt thú, đồng thời bảo nữ đế Linh Hy cho nó ăn đúng giờ.
Sắp xếp mọi thứ ổn thoả xong, anh tới đảo Lý gọi Lý Thanh Đế, hai người cùng tới tiên giáo Thái Thanh.
Tiên giáo Thái Thanh nằm ở đại thế giới Thái Thanh, đại thế giới Thái Thanh là một trong những thế giới trung tâm của Tiên Giới, là sự tồn tại như một trụ cột của Tiên Giới.
Vào đại thế giới Thái Thanh, phong cảnh như tranh vẽ, là một tiên cảnh thực thụ! Không biết tốt hơn bao nhiêu lần so với đại thế giới Huyền Hoàng, đại thế giới Kiếm Đạo mà anh đã từng đến.
Đại thế giới Thái Thanh không có sơn cùng hẻm kiệt, cũng không có nơi đồng không mông quạnh, chỉ có cảnh vật hài hoà.
Ngô Bình không khỏi cảm thán: "Thanh Đế, đại thế giới Thái Thanh thật là một nơi tốt! Nếu có cơ hội thì tôi sẽ an cư lạc nghiệp ở đây".
Lý Thanh Đế nhìn Ngô Bình một cái rồi nói: "Tông chủ, những thứ nhìn thấy chưa chắc đã là thật. Đối với tu sĩ thì đại thế giới Thái Thanh đúng là một nơi tốt. Nhưng đối với những người ở tầng dưới, bọn họ chỉ có thể sống ở những nơi tối tăm để khai thác quặng, đổi lấy chút rau mắm thường ngày. Dù là dân thường cũng chỉ được phép đi lại tại công sở hoặc nhà ở, không có lộ dẫn thì không được tuỳ tiện ra ngoài. Chính vì vậy tông chủ mới cảm thấy đại thế giới Thái Thanh này tốt. Thật ra đây là nơi người ăn thịt người đấy".