Mặt ngoài của thần bàn xuất hiện những phù văn kỳ lạ, Tiên Thiên phù văn trong pháp bàn đã bị phá giải.
Sau khi ngưng tụ được thần bàn, Ngô Bình chính thức trở thành thần quân cảnh giới Cực, tiếp nữa anh sẽ có được võ đạo thần thông. Tất nhiên, muốn sở hữu võ đạo thần thông cường đại thì Ngô Bình cần phải tu luyện một trong những truyền thừa lớn mạnh như trong Thiên Võ tiên phủ. Chỉ có như vậy thì uy lực của võ đạo thần thông mới mạnh hơn nữa.
Thần bàn vừa được ngưng tụ xong một lát thì Thần Chiếu đã tất tả chạy tới báo cáo: “Chủ nhân, có người đang phá hỏng thế phong thủy!”
Giờ phút này Ngô Bình mới phát hiện Thần Chiếu đã bị thương nặng, cánh tay trái của ông ấy gần như đã gãy, nội tạng trọng thương, nguyên thần cũng có thương tổn.
Anh trầm giọng hỏi: “Ai đả thương ông thế?”
Thần Chiếu: “Đối phương tự nhận là người của Thánh chủ, một kẻ trong số đó tự xưng là thiếu chủ”.
Thánh chủ? Ngô Bình cười lạnh: “Tôi biết rồi, ông uống đan dược vào rồi dưỡng thương cho tốt!”
Sau khi để lại mấy viên đan dược, Ngô Bình bay thẳng lên không trung.
Trên ngọn núi sắp đặt thế Thất Tinh Long Vương có năm tu sĩ đang cười nói hỉ hả, giữa nhóm người là một thiếu niên. Một kẻ cất lời: “Thiếu chủ, thế phong thủy này hiếm có lắm, người kia sắp đặt lớn thế này chắc hẳn đã hao phí không ít tiền bạc”.
Thiếu niên cười nói: “Thế phong thủy tốt như này, ta sẽ xây một hành cung ở đây, chắc hẳn cha ta rất vui đấy”.
Một kẻ khác lập tức nói: “Quá hay luôn ạ! Thiếu chủ, nếu như xây một hành cung ở đây thì chắc chắn sự nghiệp vĩ đại của Thánh chủ sẽ sớm ngày thành hiện thực”.
“Có mấy đứa tép riu như các ngươi mà cũng dám ngấp nghé thế phong thủy của ta?”
Bỗng nhiên có giọng nói lạnh lùng vang lên ngay phía trên đỉnh đầu nhóm người.
Đám người kinh ngạc ngẩng lên nhìn, chỉ thấy có một người đã đứng ở trên đó từ bao giờ không hay.
Người tới chính là Ngô Bình, trong mắt anh lóe lên ánh sáng sắc lạnh, anh cất lời: “Kẻ nào đánh người của ta bị thương?”
Thiếu niên nhíu mày, cất tiếng: “To gan, có biết ta là ai không hả?”
Một người đàn ông mặc áo bào đen bên cạnh thiếu niên hừ lạnh: “Nhóc con vô tri, đây là con trai của Thánh chủ, ngươi có biết Thánh chủ là ai không hả?”
Ngô Bình cười lạnh: “Ta hỏi các ngươi, ai đã đánh người của ta bị thương?”
Người đàn ông mặc hắc bào cũng cười lạnh: “Ta đấy, ngươi làm gì được?”