Ngô Bình gật đầu: "Tôi mua một loại. Ăn xong chưa? Ăn xong chúng ta tiếp tục lên đường”.
Mọi người gật đầu: "Bọn tôi ăn xong rồi".
Đoàn hộ tống cưỡi ngựa chậm rãi rời thành. Ra khỏi thành không bao lâu, anh liền bẻ một chiếc lá của linh dược, nhai trong miệng để cảm nhận dược lực do dược liệu tiết ra. Đúng như dự đoán, loại thuốc này có bảy dược tính.
"Thật đáng tiếc hiện tại không có lò luyện đan, nếu không mình có thể luyện chế đan dược", anh tiếc nuối lẩm bẩm nói.
Nói xong, anh trực tiếp đút linh dược vào miệng, trong chốc lát đã ăn sạch sẽ.
Đương nhiên, anh không lãng phí dược lực bên trong mà dùng bí lực phong ấn bảy loại dược lực trong cơ thể, khi cần thiết thì sẽ phóng thích ra.
Với kinh nghiệm và kiến thức hiện tại của Ngô Bình, anh thực sự có thể luyện đan trong cơ thể, lấy thiên địa làm lửa, cơ thể làm lò luyện. Tuy nhiên, anh chưa bao giờ sử dụng phương pháp luyện đan này.
Trong bảy ngày tiếp theo, Ngô Bình không gặp tên cướp phi tiêu nào. Anh cũng tận dụng thời gian này để luyện tập hơn chục loại bí kỹ. Bí kỹ anh tu luyện chủ yếu là bí kỹ cấp Huyền hoặc cấp Thần. Còn bí kỹ cao cấp thì anh không còn hứng thú nữa.
Vào ngày thứ tám sau khi vào đế quốc Võ Anh, họ đã đến kinh đô của đế quốc này. Kinh đô của nơi này là thành Võ Đạo!
Ngay khi bước vào thành Võ Đạo, Ngô Bình đã cảm nhận được khí tức võ học mạnh mẽ ở đây, anh có thể gặp những người đang tỷ thí trên đường phố.
Đi ngang qua một con phố lớn, Ngô Bình nhìn thấy một tờ thông báo dán trên tường. Anh nhìn thoáng qua là đã nắm được nội dung thông báo.
Hóa ra năm nay là đại hội võ thuật ba năm tổ chức một lần của đế quốc Võ Anh. Đại hội võ thuật sẽ tuyển chọn kì tài võ học từ các quận, huyện khác nhau. Và cuối cùng, tất cả các anh tài võ học sẽ tập trung tại kinh đô cho trận chiến quyết định cuối cùng.
Trong số đó, mười người đứng đầu trong đại hội võ thuật sẽ được thưởng. Đặc biệt về nhất sẽ nhận được phần thưởng cực lớn là năm triệu tiền Linh và một viên Võ Đạo Kim Đan.
Nhìn thấy số tiền thưởng dành cho vị trí quán quân, Ngô Bình không khỏi ước ao. Anh đã bỏ ra mấy vạn tiền Linh để mua một linh dược, nếu có thể lấy được năm triệu tiền Linh thì có thể mua cả trăm cây linh dược!
Trong giải đấu võ thuật ở kinh đô, những người không tham gia tuyển chọn tại các địa phương như Ngô Bình vẫn có thể tham gia. Nhưng làm như vậy thì độ khó rất cao, anh cần phải phá hai kỷ lục mới được tham gia.
Kỷ lục là những gì người đi trước để lại, nội dung rất nhiều, Ngô Bình có thể chọn một cái để phá vỡ.
Một tiêu sư nhìn thấy Ngô Bình nhìn chằm chằm bảng thông báo, cười nói: “Tiêu đầu, có phải anh ngứa tay rồi không, muốn thử à?”
Ngô Bình: “Tôi muốn phần thưởng của họ, người bên ngoài như tôi chắc cũng có thể tham gia chứ nhỉ?”
Tiêu sư đó nói: “Đương nhiên, nếu tiêu đầu muốn tham gia thì chúng ta dừng lại ở đây mấy ngày là được mà”.
Ngô Bình: “Đi thôi, trước tiên tìm một nơi nghỉ ngơi đã”.
Chẳng mấy chốc anh đã tìm được một quán trọ, đỗ xe xong rồi bảo tiêu sư hỏi thăm tin tức. Không lâu sau tiêu sư đến báo rằng trận chung kết vẫn chưa bắt đầu, nếu hôm nay Ngô Bình có thể đăng ký thành công thì có thể tham gia vào trận chung kết ngày mai, sẽ có hai mươi lăm cao thủ Võ Đạo đến từ khắp nơi trên thế giới tham gia.
Nhưng tiêu sư còn nói, do đã gần đến trận chung kết, Ngô Bình phải liên tiếp phá được ba kỷ lục mới có thể có tên ở vị trí thứ hai mươi sáu.
Nói rồi anh ta còn lấy ra một cuốn sổ nhỏ, trong đó ghi lại tất cả các kỷ lục, bao gồm kỷ lục nâng vạc, kỷ lục kiếm nhanh, kỷ lục về lực sát thương bí kỹ, kỷ lục cú đấm mạnh nhất, v.v.