Thanh Ngưu và Liễu Mi cười không nói gì, người này đúng là tinh mắt, lại chọn trúng Ngô Bình để đụng vỡ đồ.
Người đàn ông mặt râu vô cùng kiêu ngạo: “Nhóc con, cậu gan lắm, giờ tôi dẫn cậu đi gặp, đến lúc đó đừng có co rúm lại.
Người này dẫn Ngô Bình tới một khoảng sân rộng, trong sân có mười mấy người, nghe một người đàn ông cao gầy ra lệnh.
Nhóm người Ngô Bình vừa vào thì người mặt cao gầy sửng sốt.
Ngô Bình ném người đàn ông mặt râu xuống đất, tên người đàn ông mặt râu tức khắc lao tới chỗ người cao gầy, lớn tiếng nói: “Đại ca, thằng nhóc này dám lừa em! Bắt em bồi thường 100 triệu, đúng là điên rồi!”
Người đàn ông cao gầy giật mình, hắn ta biết người không có thực lực thì sẽ không dám tới đây nên chắp tay nói: “Đạo hữu, có phải có hiểu lầm gì rồi không?”
Ngô Bình cười nói: “Không có hiểu lầm, người của ông đụng đồ sứ vào người tôi vỡ đồ, muốn tôi bồi thường một triệu linh thù. Tôi đã bồi thường đủ nhưng ai ngờ người này làm rớt đồ trữ vật của tôi, bên trong có hơn trăm món đồ sứ cũng bị vỡ, tôi muốn bồi thường 100 triệu thánh thù là ít đó”.
Người cao gầy nhíu mày, hắn ta còn định nói gì đó thì từ người Ngô Bình toả ra hơi thở quen thuộc, sức mạnh cấm kỵ.
Vẻ mặt của người cao gầy thay đổi, hắn ta vội vàng nói: “Chúng ta bối thường!”
Người này vô cùng hào phóng, lấy trữ vật của mình ra, dâng bằng hai tay cho Ngô Bình.
Ngô Bình nhận lấy xem xét thì bên trong có 100 triệu thánh thù, còn có vài thứ khác, cậu mỉm cười: “Tôi nhận nhé!”
Sau đó cậu hỏi: “Đại hội tuyển chọn đi đường nào?”
Người cao gầy nói: “Tôi phái người dẫn đường cho cậu!”
Một thiếu niên bị kêu tới, dẫn nhóm người Ngô Bình tới đại hội. Họ đi rồi, người cao gầy mới tát người đàn ông mặt râu một cái: “Thằng mù mắt, tao thường ngày dạy mày thế nào, người thế này, chúng ta có thể đắc tội sao?”
Người đàn ông mặt râu đáng thương bụm má: “Đại ca, cuối cùng đó là ai?”
Người cao gầy thở dài: “Trên người cậu ta có sức mạnh cấm kỵ, là thiên kiêu một phương rồi! Khi nãy nếu đối phương ra tay thì chúng ta đều sẽ chết!”
Có người dẫn đường, Ngô Bình nhanh chóng tới đại hội tuyển chọn. Đại hội được tổ chức trên một khoảng đất trống, vào cửa rồi thì tới một toà nhà to lớn đăng ký.
Ngô Bình nộp 100 nghìn linh thù để báo danh, sau đó mới đi vào được. Thanh Ngưu và Liễu Mị cũng giao tiền, họ tới hóng hớt.
Phải nộp phí báo danh là vì từng có người rảnh rỗi đổ xô về đây, nếu là người không tham gia tiến vào thì sẽ lãng phí nhiều tài nguyên công cộng.
Đại hội tuyển chọn được chia thành ba giai đoạn: Sàng lọc, chọn lựa và thi thố.
Sàng lọc là dựa theo tiêu chuẩn đã đặt ra để lọc người. Giai đoạn sàng lọc có độ khó khá cao, tỷ lệ vượt qua cũng chỉ có mấy phần trăm, đa số người sẽ dừng chân ở vòng này.
Thông qua sàng lọc là có thể tiến vào vòng tuyển chọn. Tác dụng vòng này chỉ có một là lựa ra những người có tư chất tốt, còn lại thì loại hoặc bị một vài thế lực thu vào, gia nhập tông môn khác...
Đạt tới tiêu chuẩn tuyển chọn thì có thể tham gia thi thố. Ba hạng mục thi xong sẽ cộng thành tổng điểm, dù sao cũng chỉ có 100 người cao điểm nhất mới đạt được tư cách tham gia cuộc thi của học viện.
Sàng lọc và tuyển chọn thì Thanh Ngưu và Liễu Mị đều tham gia. Tư chất của Liễu Mị thì không tệ, hai lần đều qua, dù gì cô ấy cũng là đệ tử của đại giáo, hơn nữa từng được dùng đan dược của Ngô Bình, tư chất phi phàm.
Rất nhanh hai người đã tiến vào giai đoạn ba, có ba hạng mục, theo thứ tự là thực chiến, luyện ma, cảm ngộ.