Đúng lúc này, có một tiếng quát vang lên bên ngoài phòng khách. Một người thanh niên mặc đồ ở nhà bước vào, theo sau còn có hai người đàn ông trung niên. Người thanh niên có tu vi cảnh giới Tiên Thiên, còn hai người đàn ông trung niên thì đã ở cảnh giới Nhân Tiên!
Nhìn thấy người thanh niên ấy, Mạnh Hồi Phong lập tức lên tinh thần rồi gọi: “Cậu chủ…”
Bụp!
Ngô Bình đạp vào đầu Mạnh Hồi Phong rồi lạnh lùng nhìn người thanh niên: “Anh là cậu chủ mà Mạnh Hồi Phong nhắc đến hả? Nghe nói anh định giết tôi?”
Người thanh niên cười lạnh: “Tôi đánh giá anh hơi thấp rồi, không ngờ anh lại phát hiện ra kế hoạch của tôi rồi đến tìm Mạnh Hồi Phong”.
Ngô Bình: “Xem ra đúng người rồi, tốt!”
Sau đó, anh hô lên: “Khối thần!”
Một bóng xám nhảy bổ ra, hai người đàn ông ở cảnh giới Nhân Tiên biến sắc mặt khi nhìn thấy nó, sau đó không dám cử động.
Người thanh niên không hề sợ hãi, sau đó vỗ vào eo: “Tự quỷ!”
Sáu luồng hắc khí xuất hiện, đó là sáu con ác quỷ với lệ khí ngất trời. Chúng vừa xuất hiện là nhiệt độ trong phòng giảm xuống hẳn.
Chỉ có hai trong sáu con ác quỷ lao về phía Khối thần, bốn con còn lại thì tấn công Ngô Bình.
Ngô Bình cười lạnh rồi tung chưởng, ấn phật trong lòng bàn tay toả ánh kim quang.
Rít!
Một con ác quỷ hét lên rồi biến mất, sau đó Ngô Bình liên tục tung chưởng ra, ba con còn lại không dám tiến lại gần, mà tránh ra thật xa.
Thấy loáng cái, Tự quỷ mà mình thả ra đã bị tiêu diệt mất một con, người thanh niên tức giận nói: “Sao trong tay anh lại có ấn phật? Anh là truyền nhân của ai?”
Ngô Bình không trả lời mà nhảy lên cao rồi giơ chân đá bay hai con ác quỷ, bọn chúng rít lên rồi cũng biến mất.
Con ác quỷ còn lại sợ quá phải chạy đi, không dám lại gần Ngô Bình.
Người thanh niên nhăn mặt nói: “Anh tưởng cái ấn phật bé tẹo ấy có thể đối phó được với Tự Quỷ của tôi ư? Quỷ vương, giết nó đi”.
Ngay sau đó, một bóng quỷ y như thật đã xuất hiện, nó mặc chiến bào thời cổ đại, tay cầm đại đao rồi đi về phía Ngô Bình.
Ngô Bình lấy Thiên Vương Trảm Quỷ Phù ra rồi thi triển thần niệm, lá búa hoá thành một tia sáng rồi bay về phía quỷ vương.
Uỳnh!
Ánh sáng vừa tới gần là quỷ xương đó nổ tung, khí lưu thổi mạnh khiến mọi người ở đó khó mà mở mắt ra được.
Đúng lúc này, Ngô Bình đã đi tới gần người thanh niên, hai tu sĩ cảnh giới Nhân Tiên hét lên rồi tấn công anh. Ngô Bình rút kiếm Hắc Long ra, một đường kiếm hạ xuống, một tu sĩ cảnh giới Nhân Tiên hét lên đau đớn thì một cánh tay đã lìa khỏi cơ thể. Người còn lại thì kéo cậu chủ nhà mình chạy trốn ra ngoài.