Người phụ nữ vung tay lên, một tia kiếm quang đánh tới, Ngô Bội sửng sốt, tay phải vung lên không trung, một tấm khiên ánh sáng được hình thành bởi phù trận xuất hiện, phù văn trên đó được xếp thành hình tròn, quay quanh đó rất nhanh.
“Keng!”
Kiếm quang đánh tới, tấm khiên ánh sáng vỡ nát, Ngô Bình cũng biến mất.
Ngay thời khắc nguy hiểm đó, anh thi triển thuật Thiên Áo, tránh được một đòn chí mạng.
Người phụ nữ cũng không thèm nhìn, lại chỉ vào một hướng nào đó trong không trung, kiếm quang thứ hai phát ra. Ngô Bình xuất hiện ngay hướng cô ta chỉ, thi triển ý nghĩa của Thiên Thượng Tam Kiếm, ba thanh kiếm nhỏ bay ra biến thành một thanh kiếm cực lớn tạo thành kiếm trận, đối mặt với kiếm quang đó. Thiên Thượng Tam Kiếm này, ba kiếm hợp nhất, vạn vật ba đời, tuyệt diệu không thể tả, có uy lực rất lớn.
Nhưng kiếm pháp của người phụ nữ quá mạnh khiến Ngô Bình cảm thấy bị đè ép, một lúc sau trán đã toát mồ hôi, anh hỏi: “Rốt cuộc cô là ai?”
Người phụ nữ bình tĩnh hỏi: “Chẳng phải anh muốn xem Thiên Ngoại Nhất Kiếm sao? Bây giờ anh sẽ nhìn thấy”.
Ngô Bình ngạc nhiên: “Cô chính là Thiên Ngoại Nhất Kiếm?”
Người phụ nữ không đáp lời, chỉ nói: “Bây giờ anh sắp chết, có suy nghĩ gì?”
Ngô Bình cười nhạo: “Chỉ chút bản lĩnh của cô mà cũng muốn giết tôi à?”
Người phụ nữ lại tung ra một luồng kiếm quang, Ngô Bình lại Thiên Hạ Cửu Kiếm, chín kiếm quang và ba kiếm hợp nhất tạo ra một kiếm trận bằng kiếm đạo mà bản thân anh lĩnh hội, lại cứng rắn đỡ được tia kiếm quang thứ hai.
Người phụ nữ nói: “Có bản lĩnh đấy”, sau đó lại tung ra kiếm thứ ba.
Ngô Bình dùng hết tất cả bản lĩnh của mình đỡ lấy từng kiếm của đối phương, kiếm của cô ta rất đơn giản, tung một đòn ra đều có uy lực sấm sét.
Sau khi đỡ được bảy kiếm, Ngô Bình đã loáng thoáng nhìn ra được sự huyền diệu trong thanh kiếm của người phụ nữ, anh bắt đầu thay đổi kiếm trận để vừa vặn với kiếm chiêu của đối phương.
Chín kiếm, mười kiếm, mười hai kiếm!
Sau mười hai nhát kiếm, người phụ nữ không đánh nữa, chỉ lạnh nhạt nói: “Anh đã học được Thiên Ngoại Nhất Kiếm”.
Ngô Bình thở ra một hơi, chắp tay nói: “Cô đúng thật là Thiên Ngoại Nhất Kiếm?”
Người phụ nữ thản nhiên nói: “Ta là kiếm ý khí hóa”, nói rồi cô ta biến thành một tia kiếm quang, phối hợp chặt chẽ với Thiên Hạ Cửu Kiếm, cuối cùng ngưng tụ thành một kiếm phù.
Thiên Hạ Cửu Kiếm đại diện cho kiếm chiêu, Thiên Thượng Tam Kiếm là tinh thần của kiếm, Thiên Ngoại Nhất Kiếm đại diện cho sự thay đổi. Ba kiếm hợp nhất mới là sát chiêu kiếm đạo.
Ngô Bình bỗng chốc hiểu ra, tay anh vung lên, kiếm phù bị thu hết vào trong Thần Anh.
Lúc này mây khói trên đảo nhỏ tan biến, kiếm khí cũng không còn, Lý Nguyên Hưng và Lý Thuần Như bay lên hòn đảo, đồng thanh hỏi: “Thế nào rồi?”
Ngô Bình nói: “Đã lĩnh hội Thiên Ngoại Nhất Kiếm”.
Mắt Lý Nguyên Hưng sáng lên, nói: “Cậu Ngô, có thể cho tôi mở mang tầm mắt không?”
Tay phải Ngô Bình giơ lên, sóng biển dâng trào, ngưng tụ thành một thanh kiếm nước cực lớn, kiếm khí đáng
sợ khiến người ta rét run.