Ngô Bình nói: "Đúng là vậy. Thanh Tuyết, cô biết những kẻ ra tay hôm nay không?"
Thiên chủ Thanh Tuyết: "Tử Lôi Thiên Quân mà cậu đánh chết là một Chân Tiên sơ kỳ, là học trò của Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn".
Ngô Bình khẽ than: "Lại là một vị Thiên Tôn!"
Thiên chủ Thanh Tuyết: "Thiên Tôn cũng không có gì ghê gớm cả, chỉ là một phong hiệu của Tiên Đình thôi. Nhưng nghe nói vị Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn này đã luyện hoá được Cửu Bộ Lôi Thần rồi, lôi pháp của ông ta là mạnh nhất trong trời đất này".
Ngô Bình: "Cửu Bộ Lôi Thần là gì?"
Thiên chủ Thanh Tuyết gật đầu: "Cửu Bộ Lôi Thần là thần linh thượng cổ, thực lực sánh ngang với Đại La Đạo Quân".
Ngô Bình: "Thế thì đúng là rất lợi hại".
Thiên chủ Thanh Tuyết: "Ghê gớm nhất là Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn đã khống chế được Cửu Lôi Tiên Vực, trong đó có một toà Lôi Thành. Bây giờ ông ta đang dốc hết sức để luyện hoá, một khi luyện hoá được toà thành này, thực lực của ông ta sẽ tăng lên gấp mười lần".
Ngô Bình: "Lôi Thành kia là cái gì?"
Thiên chủ Thanh Tuyết: "Là pháp khí của chủ nhân của sấm sét, nghe nói chủ nhân của sấm sét đang ngủ say trong đó".
Ngô Bình: "Xem ra phải đổi nơi sinh sống rồi".
Thiên chủ Thanh Tuyết: "Cậu sợ bọn họ trả thù à?"
Ngô Bình: "Đúng vậy, dù sao cũng là Thiên Tôn mà, giết học trò của ông ta, chắc chắn ông ta sẽ không bỏ qua đâu".
Thiên chủ Thanh Tuyết: "Đúng là có nguy hiểm, cậu tính thế nào?"
Ngô Bình: "Tạm thời trốn ở Long Hổ Tiên Cảnh, chỉ để lại vài cường giả canh giữ bên ngoài. Đợi mọi chuyện lắng xuống rồi ra ngoài sau".
Thiên chủ Thanh Tuyết: "Cũng được".
Nói chuyện vài câu xong Ngô Bình dẫn người thu dọn hiện trường bị kiếm quang phá huỷ. Vài thuộc hạ và một con chó của nữ đế Linh Hy bị giết, hơn nửa khu nhà cùng hoa cỏ cây cối đều bị phá huỷ.
Sau khi dọn dẹp sơ qua, anh vào Long Hổ Tiên Cảnh. Nơi đây rất rộng lớn, anh chọn một mảnh đất có phong cảnh đẹp, dựa núi kề sông rồi quyết định cất một căn nhà.
Nếu nói về xây nhà thì đi tìm Lỗ Mộc Trực là cách tốt nhất.
Anh lập tức liên lạc với Lỗ Mộc Trực. Ở đầu bên kia, Lỗ Mộc Trực nói: "Công tử, đã chuẩn bị đầy đủ đồ cậu cần rồi, bây giờ có thể nhờ công tử ra tay được không?"
Ngô Bình cười nói: "Vậy sao? Được chứ, mai tôi sẽ sang đó, các ông cứ chuẩn bị cho ổn thoả đi".
"Được được, chắc chắn rồi".
Sau khi liên lạc với Lỗ Mộc Trực, Ngô Bình cười khẩy, anh đoán rằng cuối cùng lão tổ của nhà họ Lỗ đã không chịu được nữa, muốn ra tay với anh rồi.
Lần trước bước ra khỏi nhà Lỗ Thị, anh đã nhìn ra được đối phương không có ý tốt với mình. Chỉ là lúc đó anh không nắm chắc được có thể phản công được hay không, bây giờ anh đã không sợ nữa rồi!
Lại đến trước quái vật máy móc kia, đây là một con rối kim loại cao hơn ba mét, có ba cánh tay, mỗi cánh tay cầm một binh khí kỳ lạ. Bên trong nó có cấm chế tiên đạo cực kỳ cao cấp và phức tạp, cấm chế dày đặc, đó là cấm chế cấp thần!
Lỗ Mộc Trực quan sát nét mặt của Ngô Bình, ông ta cười nói: "Ngô công tử, đồ cậu cần đều ở đây, những chuyện còn lại giao cả cho cậu nhé".