Các cổ đông của công ty Hoa Ảnh đang ngồi họp trên tầng thứ mười của công ty, một người đàn ông trên 40 tuổi mặc âu phục màu đỏ đang ngồi ở đó, ông ta có đôi mắt nhỏ, dáng người cân đối.
Người này chính là Lục Kình Ba - chủ của công ty Hoa Ảnh.
Một cổ đông lên tiếng: “Tổng giám đốc Lục, theo tôi được biết thì Trần Lăng Sương đã đồng ý đầu quân cho công ty giải trí Sơn Hải rồi. Một khi tin tức được xác thực thì giá cổ phiểu của Sơn Hải sẽ tăng mạnh. Còn cổ phiếu của công ty ta sẽ rớt giá 30 phần trăm”.
Cô đổng đó nhìn chăm chú vào Lục Kình Ba: “Tổng giám đốc Lục, cổ phần của ông ở công ty đều đã thế chấp cho ngân hàng rồi. Hơn một năm nay, cổ phiếu của Hoa Ảnh đã sụt giảm năm mươi phần trăm. Giờ mà giá cổ phiếu lại giảm tiếp thì khéo ngâng hàng sẽ tịch thu công ty mất, vì thế sự thay đổi công ty của Trần Lăng Sương có ảnh hưởng rất lớn đến lợi ích của mọi người”.
Lục Kình Ba liếc nhìn các cổ đông một lượt rồi nói: “Thưa các vị, Lục Kình Ba tôi đã giữ chức vụ này khá lâu, tôi đã bảo Trần Lăng Sương sẽ quay về công ty thì chắc chắn cô ấy sẽ quay lại. Khi nào Trần Lăng Sương quay về, cổ phiếu của Hoa Ảnh sẽ tăng thêm ít nhất 30 phần trăm! Đến lúc đó, chúng ta lại quay thêm vài bộ phim thì kiếm cả trăm tỷ cũng là”.
Các cổ đông vẫn khá tin lời Lục Kình Ba, một người nói: “Đương nhiên là chúng tôi tin tổng giám đốc, nhưng trang mạng của ông đốt tiền ghê quá, giờ tài chính đang thâm hụt, nếu giá cổ phiếu mà không tăng thì chúng ta nguy to đấy”.
Lục Kình Ba cười lớn nói: “Ông yên tâm, cổ phiếu của Hoa Ảnh sẽ tăng thôi, giá trị của trang web cũng sẽ tăng ít nhất là hơn 100 tỷ”.
Dứt lời, ông ta nhìn đồng hồ rồi thầm nghĩ không biết Trần Lăng Sương đã chịu khuất phục chưa.
Nghĩ đến đây, ông ta cười nói: “Lát nữa, tôi sẽ công bố tin Trần Lăng Sương quay lại công ty cho mọi người”.
Ai nấy đều vỗ tay, họ đều rất mong Trần Lăng Sương quay lại.
Cửa khách sạn đang nhốt Trần Lăng Tuyết đã khoá, đây la khách sạn mà ngày xưa Lục Kình Ba đã đầu tư, vì thế ông ta cũng thường xuyên làm những chuyện bất chính ở đây.
Hiện giờ, ngoài cửa khách sạn đang treo biển sửa chữa, tạm dừng kinh doanh.
Có cả đám người đang ngồi đánh bài trong phòng khách ở tầng một, khói thuốc mù mịt, tiếng nói chuyện ồn ào, họ đều là người của bang Long Xà, trong số này còn có hai cao thủ.
Đột nhiên cửa cuốn của khách sạn bị ai đó đạp mở, người đó bình tĩnh nhìn vào bên trong.
Một người đàn ông mặc áo ba lỗ đi ra rồi trừng mắt với người đó: “Làm gì thế hả?”
Người này chính là Ngô Bình, anh mỉm cười nói: “Chào các anh, tôi đến tìm người”.
Người đàn ông ngẩn ra: “Tìm người? Người nào?”
Bụp!
Hắn vừa nói dứt câu thì đã trúng ngay một cú đạp của Ngô Bình rồi bay ra xa. Ngô Bình ra đòn quá nhanh làm tên kia không kịp phản ứng lại.
Uỳnh!