Mãi một lúc sau Nhậm San San mới bình tĩnh, sau đó kể lại mọi chuyện cho Ngô Bình nghe.
Cách đây không lâu, một xưởng sản xuất đồ điện tử của nhà họ Nhậm xảy ra một chuỗi án mạng. Thực ra ban đầu Nhậm San San định mời Ngô Bình đến giúp, nhưng bố cô ấy là Nhậm Thiên Thắng lại mời một đại sư từ Loan đảo đến. Đại sư đó tên Hứa Văn Trung, chuyên về huyền học phong thủy, rất nổi tiếng ở Loan đảo và Cảng đảo.
Hứa Văn Trung tới xưởng điện tử chưa bao lâu thì đã tìm được nguyên nhân. Ông ta đào ra mười hai bộ xương trắng dưới đất sau đó thiêu hủy ngay tại chỗ. Từ sau đó là xưởng điện tử lại được yên bình.
Nhưng ngay hôm nay, khi Nhậm Thiên Thắng đến xưởng để kiểm tra thì bỗng sương mù bay khắp xưởng, Nhậm Thiên Thắng sùi bọt mép rồi ngất đi. Sau khi được đưa vào bệnh viện, ông ấy cứ hôm mê mãi, ngay cả nhịp thở và nhịp tim cũng ngày càng chậm.
Tình hình bên xưởng cũng rất kỳ dị, phần lớn công nhân đều hôn mê, triệu chứng y hệt Nhậm Thiên Thắng. Bây giờ phía cảnh sát đã phong tỏa hiện trường, phóng viên đứng đầy bên ngoài công xưởng, giờ tin tức đăng khắp nơi.
Nhưng ngay chính lúc này, em trai thứ hai của Nhậm Thiên Thắng lại nhân cơ hội đoạt quyền, cấu kết với mấy cổ đông lớn để khống chế sản nghiệp của gia tộc. Nhậm San San bị đuổi, mất đi quyền quản lý công ty. Nghiêm trọng hơn là Nhậm Thiên Thắng còn chưa chết mà vợ bé của ông ấy và hai đứa con đã đứng ra để tranh đoạt tài sản với Nhậm San San.
Bây giờ Nhậm San San đang bị đả kích nghiêm trọng, hoàn toàn không biết phải ứng phó thế nào. Cô ấy giờ đang ở bệnh viện, vô cùng tuyệt vọng. Lúc này cô ấy đột nhiên nhớ đến Ngô Bình, liền gọi điện cho anh.
Ngô Bình nghe cô ấy kể xong thì nói: "Giờ tôi đang ở Vân Đông, bay đến cũng phải mất 3-4 tiếng. Thế này nhé, tôi sẽ nhờ một người bạn đến xem thử, nếu người đó có thể tự giải quyết thì tốt, nếu không thể thì tôi sẽ đến đó".
Nhậm San San vội nói: "Được, vậy bạn của anh là ai vậy?"
Ngô Bình nói; "Bà ấy tên Giáp Tâm Vi, người ta gọi bà ấy là Giáp Bà Bà. Bà ấy không chỉ tinh thông cổ thuật mà còn có hiểu biết về phong thủy tà thuật nữa".
"Được, tôi đợi tin tức của anh".
Sau khi cúp máy, Ngô Bình liền gọi cho Giáp Tâm Vi. Mấy ngày trước bà ta từng gọi điện hỏi thăm anh, bà ta và con gái giờ vẫn đang ở trong căn nhà mua ở Vân Kinh.
Anh gọi điện cho Giáp Tâm Vi, nhờ bà ta đến hiện trường xem thử. Giáp Tâm Vi từng được anh giúp, đang lo vì không có cơ hội báo đáp, nghe thế liền đồng ý ngay.
Bây giờ Giáp Tâm Vi đã ăn mặc theo kiểu thành phố rồi, lúc rảnh rỗi thường đi ra ngoài múa ở quảng trường. Trước đó bà ta sống trong núi sâu, làm gì cũng không tiện, giờ vì con gái mà bà ta dần làm quen với môi trường sống mới.
Lúc này Nhậm San San đang túc trực ở bệnh viện, sau khi gọi điện cho Ngô Bình, khoảng hai mươi phút sau Giáp Tâm Vi đã đến phòng bệnh.
Bây giờ bên ngoài phòng bệnh vô cùng hỗn loạn, vợ bé của Nhậm Thiên Thắng dẫn con đến, còn có cả một số người phụ nữ không rõ lai lịch đang làm ồn ngoài cửa. Họ thấy Giáp Tâm Vi đến thì nghĩ là người Nhậm San San gọi đến liền không cho bà ta vào trong.
Giáp Tâm Vi mỉm cười, nói: "Các cô phải cẩn thận, tiết trời này dễ đau bụng lắm đấy".