Vu Kiên mừng rỡ: “Đại ca à, cuối cùng anh cũng về rồi”.
Ngô Bình: “Vu Kiên, biên giới đã không còn chuyện gì nữa, anh đã giúp bộ lạc Ám Nguyệt đánh bại Quỷ Quốc, em có thể yên tâm rồi”.
Vu Kiên thở phào: “Cảm ơn đại ca”.
Ngô Bình lấy một viên thần đan Tam Bảo đưa cho anh ấy: “Em lấy cái này đi, có thể nâng cao tư chất tu hành của em”.
Vu Kiên nói: “Đại ca lại cho em đồ tốt rồi, em chẳng có gì để đền đáp cả”.
Ngô Bình: “Không cần em đền đáp, cứ chăm chỉ tu luyện, làm một quốc vương tốt, người dân cũng khó khăn, em nên đối đãi thật tốt với họ”.
Vu Kiên gật đầu: “Đại ca yên tâm, em sẽ làm thế”.
Hôm đó Ngô Bình rời khỏi nước Kim Ưng, trở về Hưng Long.
Đường Tử Di đã mang thai gần bảy tháng, anh phải cố gắng ở bên cạnh cô ấy nhiều hơn để chăm sóc cô ấy, thỉnh thoảng đưa người mình yêu ra ngoài đi dạo.
Vừa về đến nhà, anh dùng nước Bất Lão trong bình kết hợp với sự hiểu biết của mình về dược tính luyện chế ra một loại đan dược, lấy tên là Lục Tiên Đan. Lục Tiên Đan này phát huy sáu loại thần lực trong nước suối đến mức cực hạn, hơn nữa lại có thêm vài tác dụng phụ trợ. Nếu uống đan dược này thì sẽ có lợi cho cơ thể của Đường Tử Di.
Tiện thể anh cũng bảo Lý Mai, Chu Thanh Nghiên, Lãnh Như Yên lấy Lục Tiên Đan để nâng cao tư chất, tăng tu vi.
Ở nhà không đến nửa tháng, anh thỉnh thoảng đến bệnh viện trực thuộc để làm cố vấn, bỗng có một ngày, anh nhớ đến ngày đại hội đấu kiếm đã đến gần bèn dặn dò người trong nhà rồi một mình đến đại thế giới Huyền Hoàng.
Đại thế giới Huyền Hoàng, Thiên Địa Kiếm Tông.
Ngô Bình vừa quay lại đã bị sư huynh Tả Kỳ Phong chặn trước cửa: “Sư đệ, em đến thì tốt, y tiên Cửu Chỉ và Thượng Quan Linh Nhi vừa hay đang ở chỗ sư tôn, em qua đó đi”.
Lần trước, bố con y tiên Cửu Chỉ muốn đến gặp anh thì lại đụng phải luân hồi đại kiếp, thế mà anh đi trước, bỏ lỡ cơ hội gặp mặt.
Anh hỏi: “Họ lại đến làm gì?”
Tả Kỳ Phong: “Lần trước không gặp được em, người ta quyết định ở lại chỗ sư tôn đợi em về”.
Ngô Bình cạn lời: “Đợi em? Họ đến mấy ngày rồi?”
Tả Kỳ Phong: “Bốn ngày rồi, nếu em còn không đến, chẳng biết bố con họ còn muốn ở bao lâu nữa”.
Ngô Bình cảm thấy kỳ lạ: “Sao lại nhất quyết phải gặp em? Người đẹp Hoàng Đình còn lo lắng việc không lấy được chồng à?”
Tả Kỳ Phong vội che miệng anh lại: “Sư đệ đừng nói bậy, anh nghĩ chắc tiên y Cửu Chỉ có việc gấp tìm em”.
Ngô Bình: “Nếu đã có việc gấp, tại sao sư tôn không báo cho em, em về trước là được mà”.
Tả Kỳ Phong: “Sư tôn làm việc thận trọng, trước khi biết rõ mục đích của tiên y Cửu Chỉ, ông ấy sẽ không bảo em đến nhưng bây giờ em đã về rồi thì có thể đi gặp họ”.
Hai người đi đến chỗ của La Thiên Tướng thì nhìn thấy La Thiên Tướng đang nói chuyện phiếm với một ông lão với bộ râu trắng câu cá bên cạnh hồ nước có phong cảnh tuyệt đẹp.
Ngô Bình bước đến chào: “Sư tôn, con về rồi”.
La Thiên Tướng bật cười: “Đệ tử, vị này là tiên y Cửu Chỉ, Thượng Quan Tề Sinh”.