Rượu họ uống cũng giống rượu của Quyết Minh Cổ, nồng độ cồn rất cao, uống xong chén này, mặt Lý Vân Kiệt đã bắt đầu đỏ lên, anh ta vui vẻ khen ngợi: “Rượu ngon! Thủ trưởng, cậu mua rượu này ở đâu thế? Tôi chưa uống rượu ngon thế này bao giờ”.
Ngô Bình: “Đây là rượu Kiếm Các của Thục Sơn, đến đệ tử của môn phái còn không được uống, mỗi vò này có giá bán là 10 tiền bùa đấy”.
Lý Vân Kiệt sáng mắt lên nói: “Cảm ơn thủ trưởng đã cho chúng tôi được thưởng thức”.
Ngô Bình: “Tham tướng Lý, anh là người ở đâu, Địa Tiên Giới à?”
Lý Vân Kiệt cười đáp: “Thưa thủ trưởng, tôi đến từ Côn Luân”.
Ngô Bình có khá nhiều không gian gập nên cũng không hỏi nhiều, mà nói: “Tôi nhận lệnh của thần tướng Kim Huyền Bạch đến đây nhận chức tả thần tướng”.
Lý Vân Kiệt: “Giờ Thanh Long Quân rất loạn, mạnh ai nấy làm, thủ trưởng đến rất đúng lúc, vì quân đội không thể vắng chủ mãi được”.
Ngô Bình: “Tham tướng, bao lâu thì tà ma tới xâm chiếm một lần?”
Lý Vân Kiệt: “Nhanh thì một tháng, lâu thì nửa năm. Có lúc thì vài năm cũng không thấy đâu, có khí thì đến tục mấy ngày liền”.
Ngô Bình: “Tà ma xâm chiếm thế nào? Có bắt được con nào không?”
Lý Vân Kiệt gật đầu: “Có ạ, để tôi bảo người dẫn nó đến”.
Anh ta gọi một người, không lâu sau, đã có người xách một cái lồng đến. Bên trong có một người tí hôn được khắc bằng gỗ cao nửa mét, nó ngồi trong lồng rồi lườm mọi người ở xung quanh với đôi mắt sắc lạnh. Mặt của người gỗ tí hon được khắc đầy bùa chú, phong ấn tà ma trong cơ thể.
Ngô Bình biết đây là một cách phong ấn tà ma.
Lý Vân Kiệt: “Thủ trưởng, đây chính là một con tà ma khá bình thường, khi nó xuất hiện thì toàn bám vào các con rối. Tôi phải đập nát một con rối thì mới bắt được con này rồi phong ấn trong dụng cụ phong ma”.
Ngô Bình: “Có con rối không?”
Lý Vân Kiệt lắc đầu: “Không ạ, nếu có thì toàn các con không còn nguyên vẹn”.
Dứt lời, anh ta lại sai người xác một cái sọt lớn tới. Bên trong chứa đầy các con rối gẫy đầu hoặc chân tay bằng các chất liệu như kim loại, gỗ…
Điều kỳ lạ là các con rối này có máu và thịt, nhưng máu thịt của chúng hoà cùng với kim loại và gỗ, đá…
Ngô Bình cau mày: “Tà ma chế tạo ra các con rối này à?”
Lý Vân Kiệt gật đầu: “Vâng, bọn tà ma rất thông minh, con rối mà chúng tạo ra có lực chiến đấu rất mạnh, mỗi lần ác chiến, chúng ta đều tổn thất nặng nề”.
Ngô Bình: “Thanh Long Quân vất vả rồi, đúng là các con rối này rất khó đối phó”.
Lý Vân Kiệt thở dài: “Vâng, mỗi năm Thanh Long Quân đều tổn thất trên 2000 người, có năm nhiều thì đến 5700 người”.
Ngô Bình: “Chi phí quân sự ở Thanh Long Quân do ai chi trả?”
Lý Vân Kiệt: “Các nước thay nhau chi trả, đương nhiên chủ yếu là Viêm Long”.
Khi họ đang nói chuyện, phía Đông chợt