Anh rất không vui, lập tức nhảy xuống võ đài, đi thách đấu chủ đài số hai.
Chủ đài thứ hai là đệ tử của Vạn Ma Tông, ma khí nặng nề, sức lực vô hạn, là đối thủ mạnh của Lỗ Chiến. Người này cao hơn hai mét rưỡi, khoác áo giáp đen nặng, hai tay cầm một cây búa sắt, trông như một mãnh thú.
Trước đó, hắn ta đã đánh chết đánh bị thương bốn người thách đấu, đã hơn nửa tiếng không có ai dám thách đâu hắn ta rồi.
Nhìn thấy chủ đài số một qua đây, hắn ta cười lạnh: “Anh không đến, tôi cũng sẽ đi tìm anh!”
Ngô Bình nói: “Không có ai thách đấu với tôi, tôi buồn chán đến chết rồi, dứt khoát đến thách đấu với chủ đài”.
Đệ tử Ma Tông điên cuồng thét một tiếng, hai cây búa như sao băng đập mạnh về phía Ngô Bình, chúng rời khỏi tay của chúng nhân rồi bay đi, vừa nhanh vừa mạnh.
Ngô Bình né sang trái, thế nhưng cây búa phía sau bỗng tăng tốc, nện vào cây búa thứ nhất, hai cây búa đổi hướng, tiếp tục lao về hướng Ngô Bình.
Ngô Bình nhíu mày, anh đứng vững tư thế tấn, hai tay trái phải lần lượt bắt lấy từng cây búa. Sức lực khổng lồ, kéo theo thân thể anh, sau đó cả người anh liên tục xoay tròn, tiếp đó lại trở tay ném búa đi.
“Ầm!”
Cây búa lao vút, tốc độ nhanh chóng, tạo ra âm thanh như sấm rền, càng lúc càng nhanh.
Người khổng lồ kia kinh ngạc, cũng học theo Ngô Bình muốn nhận lấy cây búa, nhưng hai tay vừa chạm vào thì cánh tay đã tê rần, sau đó ngực bỗng đau nhói, bị một cây búa đánh bay. Sau đó cây búa thứ hai bay đến, đánh vào vai trái hắn ta.
Hắn ta rên lên đau đớn, cố gắng chống đỡ cơ thể rơi xuống võ đài. Rõ ràng, hắn ta đã thua rồi!
Ngô Bình không buồn liếc nhìn hắn ta, mà đi đến võ đài thứ ba. Không thể không nói, mấy chủ đài này không hề đơn giản, thực lực ai ai cũng mạnh, muốn thắng bọn họ không hề đơn giản. Nhưng anh là Võ Thánh sở hữu Võ Hồn, người trong sân này, không ai là địch nổi anh cả!
Cứ như vậy, Ngô Bình một đường quét sạch, đánh bại toàn bộ chín chủ đài còn lại, có được một trăm tám mươi điểm tích lũy. Cộng thêm hai mươi bốn điểm lúc trước, tổng cộng đạt được hai trăm lẻ bốn điểm.
Nhưng, chỉ đơn thuần dùng điểm tích lũy để tính thì anh không chiếm được ưu thế, bởi vì các chủ đài khác cũng đều có được điểm tích lũy tầm đó, bọn họ không chỉ thách thách đấu chủ đài khác, mà còn có người không ngừng thách đấu bọn họ.
Ngô Bình nghi ngờ, người thách đấu bọn họ có lẽ đã bị mua chuộc rồi, cố ý tặng điểm cho bọn họ. Trước mắt nếu không tính điểm cộng thì điểm số của anh không phải cao nhất, nhưng anh không quan tâm, ba hạng mục kiểm tra đầu đều có điểm cộng, cho dù không đứng nhất thì chắc chắn cũng là trong ba người đứng đầu.
Dưới võ đài, Văn Thánh khẽ cười nói: “Thầy luyện đan Ngô đúng là kỳ tài, không chỉ đan đạo ở trình độ bất phàm, mà võ lực cũng mạnh như vậy”.
Công Tôn Thiện Tài nói: “Nếu Thầy luyện đan Ngô có thể giết đến người đứng đầu bảng Nhân Tiên, cộng thêm trình độ đan đạo của cậu ấy, nói không chừng có thể có được cơ hội tiến vào Thượng Giới rồi!”
Văn Thánh: “Từ khi Thục Sơn kiếm phái thành lập đến nay, cũng chỉ có hai người có cơ hội tiến vào Thượng Giới, người gần nhất cũng cách hiện tại không biết bao nhiêu năm rồi. Anh cảm thấy Thầy luyện đan Ngô có cơ hội?”
Công Tôn Thiện Tài: “Kỳ tài như vậy, không lên Thượng Giới thì thực sự đáng tiếc”.
Rất nhanh, kết quả đã công bố. Người đứng đầu bảng xếp hạng Nhân Tiên là Ngô Bình, tổng điểm ba trăm hai mươi chín, người thứ hai cũng khá cao, hai trăm tám mươi lăm điểm, nếu không phải thành tích thí nghiệm của Ngô Bình cao thì vị trí đầu tiên đã bị cướp mất rồi.
Mười người đứng đầu bảng xếp hạng Nhân Tiên, ngoài Ngô Bình ra thì đều là đệ tử các thế lực lớn, vì vậy các môn phái lập tức nhìn Ngô Bình chằm chằm, lần lượt đến mời anh gia nhập môn phái của mình.