Ngô Bình cũng nhanh chóng rời khỏi cục kiểm tra, sau đó đi tìm La Đạo Nhất cùng Thiết Huyền.
La Đạo Nhất đang ngồi trên một chiếc ghế dài trước nhà, tay cầm bình trà.
Ngô Bình và Thiết Huyền đến, ông ấy liếc mắt rồi nói: “Ngồi đi!”
Ngô Bình: “Ông La, giờ ông không làm viện trưởng nữa, nghe vẻ nhàn nhã quá nhỉ!”
La Đạo Nhất cười nói: “Không làm viện trưởng nữa cũng hay, giờ tôi càng có nhiều thời gian để tu hành hơn”.
Ngô Bình kéo một cái ghế ra rồi ngồi xuống, nói: “Sự việc đang tiến triển vượt ngoài dự đoán của các ông”.
La Đạo Nhất: “Đúng thế, chúng tôi không ngờ Tiên Giới lại tham gia sâu đến vậy, mới có mấy hôm mà tiên đình đã khống chế được học viện Võ Đạo và Lăng Tiên Các rồi”.
Ngô Bình: “Tiếp theo sẽ còn việc gì nữa?”
La Đạo Nhất: “Trật tự sẽ nhanh chóng được khôi phục lại, ít nhất sẽ trong phạm vi thế lực của Viêm Long”.
Ông ấy ngập ngừng một lát rồi nói tiếp: “Thời gian này, tôi khuyên cậu không nên ra ngoài, thay vào đó hay kiếm một chỗ yên tĩnh mà tu luyện. Chờ mọi chuyện lắng xuống rồi ra ngoài cũng chưa muộn”.
Ngô Bình: “Ông nói vậy là vị trí Long chủ của tôi vẫn chưa vững ư?”
La Đạo Nhất: “Cục diện hiện tại không thể nói trước gì được nên chẳng ai dám đánh liều, ngày mai cậu có thể dẫn người ở Kinh Tây đi”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Được, tôi nghe lời ông”.
Anh ngồi nói chuyện thêm với La Đạo Nhất một lát rồi rời đi, sau đó về thẳng nhà. Lúc đi, anh còn dẫn theo Thiên Thạch và Triệu Thiên Lạc.
Anh đã gom được không ít dược liệu nên sẽ luyện đan vài ngày ở nhà.
Không lâu sau, phía Lý Ngạo Tiên truyền tin đến báo người trong dòng tộc Lý ở các nơi đều đã tập trung một chỗ.
Trước đó, Ngô Bình định chuyển tất cả mọi người trong tộc đến tiên cảnh Long Hử để lánh nạn, nhưng giờ xem ra không cần thiết nữa rồi.
Nhưng anh đã bảo mọi người tranh thủ cơ hội này chọn lựa nhân tài ở các khu tập trung. Để chọn ra người thích hợp tu hành, Ngô Bình đã đến Thiên Địa Kiếm Tông một chuyến, sau đó mượn các dụng cụ và máy móc kiểm tra tư chất rồi đặt ở các điểm tập trung.
Điểm tập trung đặt ở các tỉnh, mỗi tỉnh đều có cả triệu người tham gia kiểm tra tư chất. Ngô Bình đặt mức độ thử thách thấp nhất, chỉ cần là người có thể tu hành thì đều qua bài.
Vì thế, chỉ sau nửa tháng, Lý Thị đã chọn ra được hơn mười nghìn thành viên có thể tu luyện, trong số đó nhỏ nhất là mười tuổi, lớn nhất là hơn 40 tuổi.
Tất cả những người này đều được đưa lên đảo, chờ mọi người tập trung xong, Ngô Bình đích thân tới dạy họ tu luyện.
Trong lúc đó, anh cũng không hề rảnh rỗi, mà tiếp tục tu luyện tầng thứ năm của Hỗ Nguyên Thiên Công.
Mục tiêu của tầng này là chuyển hoá Hỗn Nguyên Tiên Lò thành lò luyện Võ Đạo, sau đó phá vỡ ràng buộc trong võ học để tiến vào một tầng cảnh giới mới.
Lò luyện Võ Đạo có thể hấp thu tất cả võ học và tinh hoa trong công pháp cho tu sĩ sử dụng. Dù chỉ là công pháp bình thường, nhưng một khi vào đây thì cũng có thể được tinh luyện thành một công pháp có uy lực mạnh mẽ.
Ngô Bình đã đọc cương lĩnh võ học và tất cả võ kỹ, công pháp của học viện Võ Đạo, ngoài ra còn có công pháp mà anh đã học được của nhiều môn phái khác. Anh sẽ dựa vào đó để tạo ra lò luyện Võ Đạo.
Nhưng tầng này cực kỳ khó, từ xưa đến nay chưa từng có ai tu luyện Hỗn Nguyên Thiên Công làm được điều này cả.
Ngày đầu tiên, Ngô Bình dồn hết sức để làm, nhưng đã thất bại.
Sang ngày thứ hai, anh không nản chí, tiếp tục ra sức làm nhưng vẫn chưa thành công.