Chung Huyền Linh: "Đúng vậy, thật đáng tiếc khi tôi được sinh ra quá sớm. Nếu tôi còn trẻ thì chắc chắn sẽ cố gắng hết sức tu luyện theo con đường tu tiên Nhân đạo".
Ngô Bình: "Đó là lý do tại sao tôi muốn tạo điều kiện cho Nhân tộc trong Đấu Hư thần vực có thể tu luyện con đường tu tiên Nhân đạo. Theo tôi được biết, hầu hết các sinh linh trong Đấu Hư thần vực đều là loài người".
Chung Huyền Linh gật đầu: "Đúng vậy. Có vô số chủng tộc nhân loại đang sống trong thần vực và rất nhiều trong số họ không đủ tư cách để tu luyện. Nếu chúng ta có thể truyền bá con đường tu tiên Nhân đạo tới đó thì tất cả mọi người đều có thể tu luyện. Đây thực sự là một chuyện tốt chưa từng có!"
Ngô Bình: "Hiện tại, tôi muốn xây dựng một học viện Tiên Đạo trong địa bàn của anh trước. Giai đoạn đầu, tôi sẽ đích thân đứng ra quản lý nhà trường, anh nghĩ thế nào?"
Chung Huyền Linh đáp: "Đương nhiên là quá tốt, ít nhất dân chúng của tôi có cơ hội đến chỗ anh tu luyện".
Ngô Bình: "Học viện do tôi xây dựng thì đương nhiên tất cả những người trong Đấu Hư thần vực đều có thể tu luyện".
Nói rồi, trong tay anh xuất hiện một quyển sách nhỏ, chính là giáo trình nhập môn để tu luyện con đường tu tiên Nhân đạo. Sau đó anh phất tay một cái, quyển sách nhỏ bay lên không trung rồi hóa thành hàng nghìn tỷ tia sáng bay vào trong tay tất cả mọi người trong Đấu Hư thần vực, từ người già đến trẻ nhỏ, mỗi người đều có một quyển.
Hơn nữa, những cuốn sách nhỏ này được truyền pháp lực của anh, một người lần đầu tiên cầm chúng lên, phương pháp tu luyện bên trong sẽ trực tiếp hiện ra trong đầu. Dù có biết chữ hay không, họ có thể hiểu ngay lập tức và bắt tay vào thực hành.
Nhìn thấy phương pháp truyền bá kiến thức của Ngô Bình, Chung Huyền Linh không khỏi sửng sốt, lẩm bẩm: "Đây ... thực sự là một thiên tài!"
Những người bình thường của Đấu Hư thần vực lần lượt nhận được phương pháp tu luyện. Ban đầu họ rất ngạc nhiên, sau đó thì vui mừng khôn xiết. Ở nơi đây, trong tầng lớp dân chúng thông thường thì chín mươi chín phần trăm đều không có cơ hội tu luyện trong suốt cuộc đời của họ. Bất kể họ có phải là thiên tài hay có căn cơ tốt để tu luyện hay không thì kết quả đều như nhau.
Ngoài phương pháp tu luyện, trong sách còn có một thông điệp, chính là nếu có thể tu luyện đến mức đáp ứng được yêu cầu trong sách thì có thể đi tới học viện Tiên Đạo để học thêm tiên thuật cao cấp hơn.
Sau khi phân phát sách hướng dẫn tu luyện, Ngô Bình nói: "Học viện Tiên Đạo sẽ được xây dựng ở nơi giao nhau của nhà họ Chung và gia tộc Huyền Hà".
Chung Huyền Linh nói: "Nhưng nếu anh làm vậy, gia tộc Huyền Hà rất có thể sẽ không chịu ngồi yên".
Ngô Bình: "Tôi chính là đang chờ bọn họ hành động. Anh Chung, chuyện này tạm thời không liên quan tới anh. Anh chỉ cần ngồi xem tôi xử lý gia tộc Huyền Hà như thế nào".
Thấy Ngô Bình tự tin như vậy, Chung Huyền Linh không nói gì nữa. Sau đó, hai gia đinh chính thức xác lập hôn ước.
Ở phía Bắc địa bàn của nhà họ Chung, Ngô Bình tìm thấy một vùng đồng bằng lưng tựa núi, bên trái có sông, bên trong còn có một cái hồ.
Vì vậy, anh quyết định xây dựng học viện Tiên Đạo tựa vào núi và sát bên sông. Nói là xây dựng, nhưng chỉ trong một ý niệm của anh, vô số cung điện nối tiếp nhau mọc lên.
Thần thông của anh có thể biến hư ảo thành hiện thực, chỉ cần trong đầu anh có ý nghĩ là lập tức có thể biến thành hiện thực. Thủ pháp này, trên thực tế, tiên nhân bình thường cũng làm được, nhưng không thể nào đạt đến trình độ trong nháy mắt đã xây dựng lên vô số cung điện, phong cảnh hữu tình như của anh.
Trong nháy mắt, học viện Tiên Đạo đã sừng sững xuất hiện tại Đấu Hư Thần vực. Tuy nhiên, giờ vẫn chưa có ai ra vào nơi này. Vì vậy, Ngô Bình đã tuyển dụng một số người từ Thiên Tiên Giới và Kim Tiên Giới tới để làm giáo viên và quản lý của học viện. Đương nhiên, anh cũng tuyển chọn một số thiên tài từ đại lục Hồng Hoang tới đây, trở thành những học viên đầu tiên của nơi này.