Hoa Thiên Thần: "Anh tự khắc có cách. Anh chỉ hỏi em, em có bằng lòng mạo hiểm để giết Trương Quân không?"
Anh ta nói kế hoạch của mình ra, La Minh Tố nghe xong im lặng một lúc rồi gật đầu thật mạnh, cô ta cắn răng nói: "Em đồng ý!"
Mắt Hoa Thiên Thần sáng lên: "Tốt lắm! Nếu chuyện này thành công thì không chỉ trừ khử được Trương Quân mà anh cũng có thể đổi đời! Minh Tố, đến lúc đó anh tuyệt đối sẽ không quên em!"
Một ngày sau, trên bầu trời tiên cung Vĩnh Hằng đột nhiên đầy mây đen sấm sét, có người lịch kiếp Thiên Tiên. Lôi kiếp rất mạnh, kéo dài ba ngày ba đêm khiến người vây xem khiếp đảm không thôi. Họ tự hỏi, nếu người chịu kiếp là họ thì e là còn không kiên trì nổi nửa phút.
Ba ngày sau, lôi kiếp kinh thiên động địa biến mất, Trương Quân bước ra từ nơi bế quan. Lúc này cơ thể và thần hồn cậu đều thay đổi, hình dáng sinh mệnh đã hoàn toàn khác trước, giờ cậu là Thiên Tiên!
Cung chủ Trương Đạo Khôi của tiên cung Vĩnh Hằng cười lớn đi tới, nói: "Trương Quân, chúc mừng cậu đột phá Thiên Tiên!"
Trương Quân hành lễ với cung chủ: "Cảm ơn cung chủ đã hộ pháp cho tôi mấy ngày nay".
Trương Đạo Khôi: "Tiên cung Vĩnh Hằng hiếm lắm mới xuất hiện một thiên tài tuyệt thế, sao tôi có thể không quan tâm? Phải rồi, giờ cậu có dự định gì?"
Trương Quân: "Cung chủ, tôi sẽ ổn định tu vi trước, ba ngày sau tôi sẽ đi khiêu chiến Hoa Thiên Thần".
Trương Đạo Khôi khẽ thở dài: "Được, tôi không ngăn cản".
Sau đó Trương Quân đến một tòa nhà. Có một dàn người hầu trong sân, có đến hơn trăm người.
Cậu vừa đến thì có người nói: "Công tử, La Minh Tố xin gặp".
La Minh Tố!
Trương Quân híp mắt, người phụ nữ ác độc đó cò mặt mũi mà đến gặp cậu sao?
Chẳng mấy chốc La Minh Tố đã đứng trước mặt Trương Quân. Cô ta vẫn xinh đẹp như vậy, mười mấy năm trôi qua mà năm tháng chẳng để lại dấu vết trên mặt cô ta mà cô ta lại càng xinh đẹp hơn.
La Minh Tố ngân ngấn nước mắt: "Anh Quân, em có lỗi với anh! Anh giết em đi, em tình nguyện chết dưới tay anh!"
Trương Quân cười lạnh: "Giết cô cũng khó thỏa được mối hận trong lòng tôi!"
La Minh Tố khóc như mưa: "Anh Quân, em có lỗi với anh, tất cả đều là lỗi của em. Nếu không phải do em sơ suất thì sẽ không bị Hoa Thiên Thần khống chế, khiến anh ta hại anh".
Trương Quân sững sờ: "Hoa Thiên Thần khống chế cô?"
La Minh Tố gật đầu: "Anh cũng biết ngày xưa tu vi em có hạn. Hoa Thiên Thần dùng tà thuật biến em thành con rối của anh ta, sau đó lợi dụng em để hại anh. Mười năm sau khi anh chết, anh ta mới cho em hồi phục ý thức".
Trương Quân không hề tin lời cô ta: "Cô nghĩ tôi sẽ tin sao?"
La Minh Tố: "Em có nhân chứng".
Trương Quân suy nghĩ vài giây: "Được, cô đưa người tới đây".
Chẳng mấy chốc một người đàn ông đi vào. Người đó quỳ xuống nói: "Trương công tử, tiểu nhân là quản gia Hoa phủ, chuyện này tiểu nhân biết rõ đầu đuôi".