Cậu ta gật đầu: “Ngay cả vua Đại Hạ và Đại Thương cũng không thể phá giải ý nghĩa Cửu đỉnh. Nghe nói chỉ có người có tư chất tuyệt thế, tập hợp đủ chín đỉnh này, mới có cơ hội mở được Cửu đỉnh”.
Ngô Bình bảo: “Nói thế thì Cửu đỉnh cũng như gân gà vậy, vô bổ vô dụng”.
Cậu nhóc kia vội nói: “Không đâu, thưa anh. Cửu đỉnh có thể trấn áp vận khí, nghe nói người có được Cửu đỉnh sẽ sở hữu vận khí lớn. Vì thế, mọi người trong thiên hạ đều muốn lấy được Cửu đỉnh”.
Lòng Ngô Bình thoáng động. Anh có vận khí tốt, lẽ nào có liên quan đến chuyện trong Đạo Thụ có hai đỉnh?”
Anh hỏi tiếp: “Cửu đỉnh đang ở đâu?”
Cậu ta đám: “Tôi cũng không rõ vị trí cụ thể, chỉ biết mấy ngày nữa nó sẽ xuất hiện ở gần đây nên mới đến đây chờ”.
Ngô Bình bảo: “Xem ra người muốn lấy được Cửu đỉnh không chỉ có cậu”.
Cậu ta gật đầu: “Dĩ nhiên. Theo tôi được biết, mười quý tộc lớn và vương tộc, hoàng tộc đều đến đây”.
Nhắc đến vương tộc, Ngô Bình mới hỏi: “Vương tộc mà cậu nói là Vân thị ở Côn Luân?”
Thiên Cật Tứ Phương cười đáp: “Vân thị là một trong bốn vương tộc lớn. Nhưng Vân thị mà tôi nói và Vân thị mà anh biết không giống nhau. Năm xưa, khi không gian gập lại, không gian gập mà vương tộc đang ở đã đến một thời không khác, trong đó có một nhánh ở Thái Thanh Tiên Cảnh. Hiện nay không gian đã mở ra, nhánh nhỏ này dĩ nhiên cũng nhập vào nhánh chính của vương tộc Vân thị”.
Nói đến đây, cậu ta mới bảo: “Nhưng các vương tộc đều không thể so sánh với thế lực hoàng tộc hiện nay. Chẳng bao lâu nữa, hoàng tộc Đại Thương sẽ thu phục bốn vương tộc lớn và mười quý tộc lớn để gây dựng lại hoàng triều Đại Thương!”
Ngô Bình giật mình: “Gây dựng lại hoàng triều Đại Thương?”
Thiên Cật Tứ Phương đáp: “Đúng vậy. Thế lực của hoàng tộc vẫn rất mạnh, vượt hẳn bốn vương tộc lớn và mười quý tộc lớn”.
Ngô Bình nhớ đến Đế Tân, vị vua cuối Đại Thương. Liệu ông ấy có nắm giữ lại quyền lực hoàng tộc không nhỉ?
“Tôi nghe nói Đế Tân chưa chết”, anh bỗng lên tiếng, đồng thời quan sát phản ứng của Thiên Cật Tứ Phương.
Nghe đến tên Đế Tân, Thiên Cật Tứ Phương lập tức lộ vẻ ghét bỏ: “Đế Tân được xem là người xui xẻo. Nếu ông ta còn sống, hoàng tộc cũng sẽ tiêu diệt ông ta”.
Ngô Bình hỏi: “Sau đó đã Chu diệt Thương, lẽ nào Đại Chu không xử lý hết hoàng tộc Đại Thương sao?”
Thiên Cật Tứ Phương đáp: “Chu chỉ là một bộ lạc nhỏ thôi. Khi đó không gian gập lại, bị nó tiêu diệt chỉ là một phần rất nhỏ của Đại Thương, Đế Tân cũng nằm trong số đó. Vậy nên cách nói Chu diệt Thương thật ra không chuẩn xác. Thực lực của Chu hoàn toàn không sánh được với Đại Thương”.
Ngô Bình đăm chiêu, đoạn hỏi tiếp: “Có nghĩa là hoàng tộc Đại Thương vẫn có thế lực rất mạnh, sớm muộn gì cũng thống nhất thiên hạ?”
Thiên Cật Tứ Phương nói: “Đúng, chí ít quý tộc chúng tôi đều cho là vậy”.
Ngô Bình lại không nghĩ thế. Anh từng xem bói về vận mệnh của nước Viêm Long, tương lai chắc chắn sẽ trở thành thế lực mạnh nhất của đại lục này. Tuy Viêm Long hiện tại chưa thể đối chọi với hoàng tộc, nhưng chỗ dựa của Viêm Long có Đại Thiên Tôn và Tiên Giới hỗ trợ, theo thời gian, ưu thế sẽ dần ngả về phía Viêm Long.
Nhưng trong vài năm này, đại lục chắc chắn sẽ rơi vào tình trạng hỗn loạn, các thế lực tranh chấp với nhau, không ngừng chiến loạn, hệt như các nước chư hầu tranh bá năm xưa vậy.
Thiên Cật Tứ Phương bảo: “Trước đó tôi đã mạo phạm, mong anh thứ lỗi”.