Nên biết rằng, dùng năng lực tương lai của Tử Thanh Thánh quốc bồi dưỡng hơn mấy ngàn vạn luyện đan sư luyện chế ra Tam Biến Đan không phải chuyện khó khăn gì. Đến lúc đó mỗi năm cũng phải luyện ra mấy ngàn vạn viên, vậy tiền lời của anh cũng có mấy chục nghìn tỷ thánh thù rồi!
Tử Thanh Thánh Hoàng nói: “Đương nhiên, tôi không thể để em trai của mình thiệt hại được. Còn nữa, còn Ngũ Biến Đan mà, cậu có thể bồi dưỡng cho đan sư luyện chế nó không?”
Ngô Bình: “Cũng phải há, nhưng luyện đan sư phải chọn một trong ngàn dặm mới có một người luyện chế ra”.
“Ngũ Biến Đan có thể giúp người tu sĩ trở thành Hiền Giả, giá trị của nó vượt xa Tam Biến Đan. Như vậy từ nay về sau Thánh quốc luyện ra một viên Ngũ Biến Đan, thì cho cậu mười tỷ thánh thù”.
Ngô Bình cười: “Vâng. Chỉ là phải sớm tụ họp những luyện đan sư của Nhân tộc lại, nhờ đó tôi mới dễ dàng chọn người có tư chất luyện đan tốt nhất trong bọn họ”.
Tử Thanh Thánh Hoàng: “Chuyện này dễ mà. Em trai, trừ Ngũ Biến Đan ra, cậu còn đan dược khác không?”
Ngô Bình lại nhớ đến Tụ Hiền Đan, lập tức nói: “Còn có Tụ Hiền Đan, nó giúp người tu sĩ trở thành Hiền Giả. Còn có thể bổ sung cho Ngũ Biến Đan, nhưng mà viên thuốc này chỉ có mình tôi luyện chế mới ra”.
Tử Thanh Thánh Hoàng: “Nếu như tu sĩ Ba Biến uống Tụ Hiền Đan vào, sẽ có bao nhiêu phần trăm chắc chắn thành Hiền Giả vậy?”
Ngô Bình suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ít nhất là tám mươi phần trăm, nếu như tu sĩ Ngũ Biến thì có thể đạt một trăm phần trăm trở thành Hiền Giả”.
Đôi mắt xinh đẹp của Tử Thanh Thánh Hoàng lập tức phát sáng, nói: “Cậu có thể luyện chế ra ba trăm viên Tụ Hiền Đan cho mỗi tháng không? Giá cả ra sao, tùy cậu quyết định”.
Ngô Bình gãi mặt mình, thật ra anh không muốn khổ như thế, nhưng nghĩ lại vẫn nên giữ mặt cho chị Tử Thanh nên suy nghĩ một chút nói: “Tôi có thể luyện chế ra ba trăm viên, nhưng chị phải bảo người chuẩn bị các dược liệu cần thiết mới ổn. Giá cả thì theo tôi, mười tỷ thánh thù một viên là được rồi”.
Tử Thanh Thánh Hoàng không có gì hết chỉ có tiền, chỉ tính tiền lãi từ ngân hàng tư nhân Tinh Tứ Hải kia cô ấy cũng dùng không hết rồi, đành nói: “Được thôi, cứ tính mười tỷ thánh thù cho một viên”.
Từ đó, Ngô Bình đều thu lại được ba nghìn ức thánh thù cho mỗi tháng.
Nụ cười trên gương mặt của Tử Thanh Thánh Hoàng càng sâu hơn, nói: “Thật ra Hiền Giả cũng là khá tốt, trước mắt Nhân tộc ta cần chính là Thánh Nhân”.
Ngô Bình cười khổ: “Cái này cần phải luyện chế ra một loại đan dược cấp cao, tôi cũng muốn trở thành Thánh Nhân trước tất cả mọi người. Nhưng khi nào có thời gian đã, tôi sẽ nghiên cứu một ít về Hiền Vương Đan”.
Tất cả người ở trong triều nghe vậy lập tức nhíu mày, Hiền Vương Đan!
Tử Thanh Thánh Hoàng: “Em trai, Hiền Vương Đan có thể giúp cho Hiền Giả thăng cấp lên Hiền Vương à?”
Ngô Bình: “Tôi đã suy nghĩ về nó từ lâu rồi, Hiền Vương Đan chỉ có thể giúp cho tu sĩ tăng tư chất đánh sâu vào Hiền Vương Cảnh thôi, mà thậm chí xác suất thành công của nó cũng rất cao”.
Tử Thanh Thánh Hoàng: “Tỷ lệ thành công của Hiền Giả thăng cấp lên Hiền Vương chỉ có bảy mươi phần trăm trên một ngàn. Nếu tu sĩ đó uống Hiền Vương Đan, tỷ lệ thành công sẽ là bao nhiêu?”
Ngô Bình suy nghĩ một chút lại nói: “Hơn ba mươi phần trăm”.
Tất cả mọi người ở triều đình đều vang lên tiếng hít ngụm khí lạnh, ba mươi phần trăm! Có nghĩa là dùng Hiền Vương Đan sẽ giúp tỷ lệ thành công của tu sĩ Hiền Giả thăng cấp lên hơn bốn mươi lần!
Hiền Vương còn được gọi là Nhân Vương, thực lực vô cùng mạnh, cũng là người cần có nhất trong Nhân tộc bấy giờ! Bởi vì chỉ có Nhân Vương mới có thể thủ một tòa thành, bảo vệ dân chúng một phương! Giống như việc tồn tại của Mộng Hoa Thành trước kia, nơi đó duy trì được cũng nhờ có Nhân Vương tên Mộng Phi Hùng trấn giữ! Nếu không có Mộng Phi Hùng, thì Mộng Hoa Thành đã bị Dị tộc tấn công và chiếm từ lâu rồi.
Tử Thanh Thánh Hoàng nghiêm túc nói: “Cậu luyện chế được bao nhiêu Hiền Vương Đan trong một ngày vậy? Tử Thanh Thánh quốc đồng ý trả ba trăm tỷ thánh thù cho mỗi một viên!”
Ngô Bình xoa xoa múi nói: “Chị yên tâm đi, nếu tôi có thể luyện ra nó chắc chắn sẽ để quốc gia mình dùng trước”.
Trong các văn võ bá quan trong triều, có rất nhiều người đã là Đại Thánh, Cổ Thánh. Nên họ đều có tâm lý khó chịu với Ngô Bình, bởi trong đầu họ nghĩ anh chỉ là một tu sĩ Hiền Cảnh nho nhoi thì có tư cách gì ngồi bên cạnh Thánh Hoàng chứ? Còn gọi cô ấy là tỷ tỷ nữa. Nhưng bây giờ không một ai có suy nghĩ xấu đó nữa, bởi họ đều hiểu được Ngô Bình hoàn toàn có tư cách ngồi bên cạnh Thánh Hoàng!