Thị vệ trưởng nói: “Trong tương lai, cậu quản lý mười người này. Nếu cậu có thể quản lý được họ thì ngày mai chính thức nhận nhiệm vụ. Nếu cậu không quản được thì hết cách”.
Ngô Bình đã hiểu, đây chắc là thử thách dành cho mình, cậu gật đầu nói: “Họ sẽ ngoan ngoãn nghe lời tôi”.
Sau đó Ngô Bình dẫn mười người này đến một căn nhà riêng lẻ. Căn nhà có hai tầng, tầng trệt có bốn phòng, phía trước có một cái sân nhỏ.
Đi vào sân nhỏ, Ngô Bình nói: “Bắt đầu từ bây giờ, tôi là cấp trên của mọi người, mọi người phải nghe theo lệnh tôi”.
Thật ra mười người này đều là những kẻ cứng đầu cứng cổ được tuyển chọn kỹ lưỡng, ngay cả cấp trên trước đây của họ cũng phải đau đầu. Bây giờ bị gom lại giao cho Ngô Bình quản lý, mục đích là để làm khó cậu.
Lúc này mười người kia lập tức để lộ bản chất thật, mỗi người đứng một tiếng, nhếch môi cười, có vài người còn nhìn Ngô Bình đầy ẩn ý.
Ngô Bình cũng cười híp mắt: “Mọi người ngồi xuống đi”.
Thế nhưng mười người này đều không động đậy. Có một tên đầu trọc bước ra, hắn gãi đầu nói: “Tôi không thích ngồi, có thể đứng không?”
Ngô Bình vừa nhìn đã biết tên đầu trọc này có công phu khá tốt, là cao thủ Luyện Khí tầng tám.
“Không thể!”, Ngô Bình cười nói: “Nếu anh không nghe lệnh, tôi sẽ đánh gãy tay chân anh”.
Nghe nói thế, tên đầu trọc bật cười: “Đánh gãy tay chân tôi? Cậu có bản lĩnh đấy không?”
“Rắc!”
Hắn còn chưa nói hết câu, Ngô Bình đã đá gãy chân trái, tên đầu trọc hét lên thảm thiết, ôm chân quỳ mọp xuống.
Ngô Bình ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào mắt hắn hỏi: “Bây giờ có thể ngồi được chưa?”
Tên đầu trọc biết mình đụng phải người lợi hại, hắn vội gật đầu nói: “Có thể, có thể”.
Ngô Bình đứng dậy nhìn người khác, lần này mọi người đều ngoan ngoãn ngồi xuống.
“Quân nhân là phải phục tùng mệnh lệnh, sau này, cho dù tôi ra lệnh gì cho mọi người, mọi người đều phải làm theo, nếu không tôi sẽ khiến cho kẻ đó biết cuộc sống khó khăn thế nào”.
Một người đàn ông cao gầy bĩu môi, gã xuất thân khác với mọi người, tổ tiên là tu sĩ, nếu không gã cũng chẳng có tư cách đến Vương phủ.
Ngô Bình để ý thấy động tác của gã bèn đi đến trước mặt hỏi: “Tôi thấy anh đang bĩu môi, anh không phục à?”
Người cao gầy nhướng mày nói: “Tôi không nói đấy”.
Ngô Bình cười nhạo: “Tu vi của anh nát như phân mà cũng cố làm ra vẻ trước mặt tôi à”.
Người cao gầy không phục nói: “Cấp trên, mặc dù tu vi của tôi không cao nhưng cũng không tệ như cậu nói”.
“Bốp!”
Ngô Bình đánh một cú vào mặt gã khiến xương mặt vỡ nát, tên cao gầy đau đến mức chảy nước mắt.
“Tôi nói anh giống phân thì anh chính là phân, anh không thể cãi lại, không thể chất vấn!”