Vân Thường nhắm mắt lại rồi cảm nhận bốn loại dươc lực đang vận chuyển trong người mình, sau đó chúng tập trung thành một luồng sức mạnh xâm nhập vào kinh mạch của cô ấy để tăng chất lượng của chân khí. Cô ấy mừng rỡ nói: “Sư huynh, đan dược này ít cũng phải cấp thượng phẩm, thậm chí là truyền thế luôn”.
Ngô Bình gật đầu: “Thế thì tốt”.
Vân Thường: “Quá tốt luôn ấy, sư huynh, anh có biết Nguyên Linh Đan em từng uống trước kia là cấp gì không?”
Ngô Bình hỏi: “Cấp gì?”
Vân Thường thở dài: “Bất nhập phẩm”.
Ngô Bình ngạc nhiên: “Thật ư?”
Vân Thường: “Chỉ đệ tử có bối cảnh mới được uống đan dược nhập phẩm, nhưng họ cũng chỉ mua được linh đan hạ phẩm thôi, còn linh đan trung phẩm thì chỉ có con cháu của các trưởng lão mới đủ tư cách để dùng”.
Ngô Bình: “Không ngờ đan dược tốt lại hiếm đến vậy”.
Vân Thường: “Đương nhiên, Huyền Minh Giáo có mấy thầy luyện đan thôi, đan dược tốt do họ luyện chế ra đều để cho người bên trên dùng, chứ đệ tử bình thường như bọn em làm gì có cửa”.
Ngô Bình: “Vân Thường, đan dược anh luyện chế ra xử lý sao bây giờ?”
Vân Thường ngẫm nghĩ rồi nói: “Tạm thời không thể để cho người khác biết, nếu anh muốn bán đan dược thì mình có thể tới thành Tam Hà Tiên, đến đó mới bán được với giá cao”.
Ngô Bình: “Ừ, anh sẽ luyện chế thêm, sau đó mang đến đó bán”.
Vân Thường hào hứng như một đứa trẻ: “Tốt quá rồi, bán đan dược xong thì sư huynh sẽ có tài nguyên để tu hành”.
Ngô Bình hỏi: “Vân Thường, em đang ở tầng thứ năm của Luyện Khí à?”
Vân Thường gật đầu: “Vâng, uống đan dược của anh xong, em đã đột phá lên tầng thứ năm rồi”.
Ngô Bình: “Anh cảm thấy chân khí trong người em không tinh thuần, còn lẫn nhiều tạp chất. Sắp tới, anh sẽ luyện chế thêm ít Thuần Nguyên Đan để tăng chất lượng chân khí cho em”.
Thuần Nguyên Đan là đan dược quý hơn Nguyên Linh Đan, vì nó có thể tăng chất lượng chân khí, tu sĩ bình thường không thể mua được.
Vân Thường sáng mắt lên: “Anh có phương thức luyện chế Thuần Nguyên Đan ư?”
Ngô Bình cười nói: “Lúc đọc sách về dược liệu, anh thấy có ví dụ về đan dược này. Nhưng anh thấy phương thức luyện chế đó hơi có vấn đề, cần sửa đổi một chút. Giờ em đi mua thêm ít dược liệu cho anh đi”.
Vân Thường gật đầu: “Vâng”.
Vân Thường đi mua dược liệu. Còn Ngô Bình tiếp tục nghiên cứu sách.
Anh nghỉ ngơi một lát rồi bắt đầu luyện chế lò đan dược thứ hai, nhờ kinh nghiệm của lần trước nên lần này chất lượng đan dược của anh đã lên thành nhất phẩm.