Chương cơ bản là lần sàng lọc thứ hai, tập hợp những người có tính kiên trì, tài năng và may mắn, chọn ra nhóm xuất sắc hơn trong số họ.
Ngô Bình đoán cuối cùng chỉ có một phần mười số người vượt qua chương nhập môn có thể vượt qua buổi sàng lọc của chương cơ bản.
Một khi những người này vượt qua sự sàng lọc cơ bản, họ có thể trở thành đệ tử dưới danh nghĩa của Côn Luân Kiếm Cung, các đệ tử đã đăng ký có thể tu hành các công pháp Chân Thiên Hư tại nhà.
Nếu người tu hành chương Kiếm sĩ có thể đáp ứng yêu cầu của kiếm cung, trở thành kiếm sĩ cao cấp thì có thể tiếp tục tu luyện chương Kiếm sĩ, mà có thể tu luyện chương Kiếm sĩ thì có thể trở thành đệ tử chính thức của Kiếm Cung.
Đệ tử Kiếm Cung không có chênh lệch quá lớn, tất cả đệ tử đều được đối đãi bình đẳng như nhau. Nhưng hàng năm Kiếm Cung đều sẽ tổ chức đại hội đấu kiếm, mỗi giai đoạn là một trăm đệ tử đứng đầu, mười đệ tử đứng đầu đều nhận được phần thưởng rất lớn.
Đồng thời, đệ tử đạt đến cấp truyền kỳ ở mỗi giai đoạn đều sẽ được ban cho danh hiệu truyền kỳ, gọi là đệ tử truyền kỳ. Cũng như thế đệ tử có thể đạt đến cấp chí tôn thì gọi là đệ tử chí tôn.
Đệ tử chính thức của Kiếm Cung có thể tiếp tục tu luyện các chương kiếm tông và chương kiếm hoàng sau đó.
Trải qua rất nhiều giai đoạn sàng lọc, đệ tử có tiềm năng thật sự đều sẽ có thành tích rất tốt.
Tại hiện trường của đại hội tông chủ Lý Thị, đã không có ai dám nghi ngờ thực lực của Ngô Bình, ngay cả những người phản đối đó cũng đều im bặt, không biết nên nói gì.
Có người nói: “Chúng tôi quyết định Lý Thị ở Hoàn Sơn gia nhập vào Lý Thị ở Đông Hải”.
“Lý Thị ở Tây Sở chúng tôi sẵn lòng gia nhập vào Lý Thị ở Đông Hải”.
“Lý Thị ở U Châu cũng thế”.
“Lý Thị ở Nam Hải gia nhập vào Lý Thị ở Đông Hải”.
Có một thì sẽ có ba, càng có nhiều người tỏ ý muốn gia nhập vào Lý Thị ở Đông Hải, đồng thời tiến cử Lý Thanh Đế làm tông chủ.
Không chỉ thế, hầu hết mười hai tông lão cấp Chân Tiên trong Lý Thị ở Linh Xuyên cũng sẵn lòng gia nhập vào Lý Thị ở Đông Hải, đa số đều đồng ý gia nhập vào Lý Thị ở Đông Hải với tư cách cá nhân.
Lý Thanh Đế cao giọng nói: “Lý Thị trên thế giới là một gia đình, chúng ta không phân biệt giữa Lý Thị ở Đông Hải hay Lý Thị ở Linh Xuyên, hôm nay tôi đề nghị các thành viên Lý Thị cùng nhau chung tay xây dựng Lý Thị ở Côn Luân”.
Anh ta được nhiều người ủng hộ, đa số mọi người đều đồng ý xây dựng Lý Thị ở Côn Luân với quy mô lớn hơn và mở rộng quy mô của các tông lão.
Hôm đó đại hội Lý Thị lần thứ nhất được tổ chức để bầu ra tông chủ và tông lão mới.
Cũng trong ngày hôm đó, chương nhập môn của Côn Luân Kiếm Cung đã xuất hiện tại các hiệu sách lớn ở Linh Xuyên, rất nhiều người nhiều đời làm ruộng, kinh doanh, rèn sắt, lái xe đã chạy đến hiệu sách mua chương nhập môn.
Những người này đều là người dân ở dưới đáy xã hội Linh Xuyên, số lượng của bọn họ chiếm hơn bảy mươi phần trăm tổng dân số, trừ khi trong số họ có người mà vừa liếc mắt đã có thể nhìn ra là thiên tài, nếu không họ rất ít có cơ hội tu luyện. Tu luyện thì cần có tiền, mà họ không có của cải không có quyền thế, gia nhập vào tông môn nhỏ cũng là vọng tưởng, còn các thế lực lớn như Côn Luân Kiếm Cung thì lại càng không dám nghĩ tới.
Bây giờ bỗng dưng có cơ hội có thể gia nhập vào thế lực lớn, ai mà không muốn thử.
Thế là vùng đất Linh Xuyên, nông dân ngừng làm ruộng, thợ rèn ngừng rèn sắt, người khuân vác ngừng khuân vác, mỗi người đều cầm một cuốn sách nhỏ, cố gắng muốn tu luyện.
Thế nhưng tu hành chỉ phù hợp với một số ít người, không những phải có hiểu biết mà còn phải có một thể chất tốt, đồng thời tuổi không được quá lớn.