Tô Phi: “Còn cậu và chú của mình nữa, họ đều mua lại căn hộ phá dỡ của hai nhà nên đương nhiên cũng sẽ nói giúp cho họ”.
Ngô Bình: “Cậu không cần phải giận, mình vốn dĩ cũng chỉ là giả mạo mà thôi, không cần phải xem như thật thế đâu”.
Câu nói đó làm Tô Phi nhói lòng, cô ấy nhìn Ngô Bình, như đang muốn nói “Cậu không có chút suy nghĩ gì khác sao?”
Hai người ngồi nói chuyện phiếm trong phòng hết gần nửa tiếng đồng hồ thì bên ngoài bắt đầu rộn ràng, có vẻ đã có người đến.
Tô Phi thở dài, nói: “Hầu Vệ Đông đã đến rồi”.
Cô ấy đẩy cửa ra thì nhìn thấy một thanh niên tầm hai lăm, hai sáu tuổi đang hàn huyên cùng mọi người trong phòng khách thật. Chị dâu kiêu ngạo của Tô Phi không ngờ lại đứng dậy ra đón tiếp, cô ta mỉm cười: “Vệ Đông, em càng lúc càng ra dáng đàn ông rồi đấy”.
Hầu Vệ Đông mỉm cười, nói: “Chị, chị cũng càng ngày càng đẹp ra”.
“Dẻo miệng quá đi, mau ngồi xuống nào”.
Mọi người cũng rất nhiệt tình, để Hầu Vệ Đông ngồi ở vị trí rất nổi bật chứ không phải góc ngồi mà Ngô Bình đã ngồi trước đó.
Hầu Vệ Đông ngồi xuống xong thì nhìn quanh, cười hỏi: “Nghe nói bạn trai của Tô Phi cũng có mặt hả?”
Tô Phi cố tình ôm lấy cánh tay Ngô Bình, hai người cùng nhau bước qua, cô ấy nói: “Hầu Vệ Đông, giới thiệu với anh, đây là bạn trai tôi - Ngô Bình”.
Hầu Vệ Đông thấy hai người họ thân thiết như vậy thì ánh mắt thoáng vẻ ghen tị và tức giận, ánh mắt hắn nhìn Ngô Bình liền tràn đầy vẻ thù địch.
Từ tháng trước, khi Hầu Vệ Đông gặp Tô Phi thì đã điên đảo vì vẻ đẹp của cô ấy, bắt đầu quá trình theo đuổi Tô Phi.
Nhưng Tô Phi lại lần lữa mãi không chấp nhận, mặc kệ hắn thực lực thế nào, mỹ nữ không chút động lòng. Sau đó Hầu Vệ Động liên lạc với chị dâu cả của Tô Phi, hy vọng cô ta có thể khen mình với Tô Phi. Vì vậy mới có cuộc gặp mặt hôm nay.
Nhưng hắn không ngờ, Tô Phi thật sự có bạn trai. Hơn nữa, quan hệ của bọn họ lại thân mật như vậy. Ghen ghét dễ khiến người ta phát cuồng, Hầu Vệ Đông nói: “Tô Phi, có lúc, một lần quyền định trong đời liên quan đến hạnh phúc cả đời về sau. Nhà họ Hầu chỉ có một đứa con trai là anh đây, sau này gia sản mấy trăm triệu kia đều là của anh cả!”
Chị dâu cả của Tô Phi cũng khuyên nhủ: “Tiểu Phi à, hơn một trăm căn nhà đấy. Thu nhập một năm của em có thể có được bao nhiêu, phải bao nhiêu năm mới có thể mua được nhà chứ? Em thông minh chút đi được không, nói về tài lực, Ngô Bình có thể so với Hầu Vệ Đông sao?”
Mẹ Tô Phi nãy giờ vẫn không hề lên tiếng bỗng cười lạnh một tiếng: “Thu Vân, hơn một trăm căn nhà của Hầu Vệ Đông có thể đáng giá được bao nhiêu?”
Chị dâu cả của Tô Phi tên Thu Vân, cô ta sững người, nói: “Mẹ, có thế nào cũng đáng giá đến năm, sáu trăm triệu chứ?”
Mẹ Tô Phi lạnh nhạt nói: “Năm, sáu trăm triệu thì sao chứ, có vài chuyện mẹ chưa nói với các con, Ngô Bình người ta trong tay nắm giữ tài chính cả mấy chục tỷ kìa”.
Mọi người đều kinh ngạc, mấy chục tỷ? Sao có thể?