Ngô Bình tròn mắt nói: “Kết đôi ạ? Tông chủ, đệ tử có gia đình rồi nên không tham gia được đâu ạ”.
Thần Bằng: “Cậu cũng biết đấy, ở thế giới này đâu có nhiều thầy luyện đan đâu, thầy luyện đan là nữ còn ít nữa. Cho nên các nữ đệ tử nào có đủ, vì vậy không ít thế lực ở Tiên Giới Nguyên Sử đã đưa các cô gái xinh đẹp mà mình chọn đến đại hội. Khi đó, cậu ưng ai thì có thể dẫn đi”.
Ngô Bình: “Xem ra các thế lực này đều rất tính toán, có rể là thầy luyện đan rồi thì sau này họ không cần đau đầu về vấn đề này nữa”.
Thần Bằng cười phá lên: “Đúng thế, hơn nữa cậu còn là thầy luyện đan Lục Tử Đỉnh, tất cả các đệ tử đều kém cậu. Đến đại hội rồi, chắc chắn cậu sẽ trở thành tiêu điểm, không biết sẽ có bao nhiêu người đẹp muốn được gần gũi”.
Ngô Bình: “Đệ tử không nói thân phận của mình ra thì sao họ biết được ạ?”
Thần Bằng cười trừ: “Tôi dẫn cậu đi là để làm rạng danh cho chi nhánh ở Cửu Dương Cảnh, nếu cậu che giấu thực lực thì còn nói chuyện gì nữa?”
Ông ấy bổ sung thêm: “Sẽ có ba trong số mười cô gái xinh đẹp nhất của Tiên Giới Nguyên Sử đến dự đại hội, cậu không muốn chiêm ngưỡng dung nhan của họ à?”
Ngô Bình: “Ai sắc phong danh hiệu cho họ vậy ạ?”
Thần Bằng: “Cái này không phải tự phong đâu, là công tử trong toàn thiên hạ bình chọn đấy”.
Ngô Bình nhớ đến Thái Ất Tiên Giới cũng là một trong mười đại Tiên Giới nên hỏi: “Tông chủ, mười đại Tiên Giới có qua lại với nhau không ạ?”
Thần Bằng: “Có chứ”.
Ngô Bình: “Vậy các Tiên Giới có nối liền với nhau không ạ?”
Thần Bằng: “Có, rất lâu trước kia, giữa các Tiên Giới không hề có vách ngăn. Nhưng về sau xảy ra chiến loạn, khiến các Tiên Giới xa cách nhau. Vì thế bây giờ, muốn đến biên giới của Tiên Giới nào cũng phải trả tiền và đăng ký”.
Ngô Bình thầm nghĩ, sau này có thời gian thì anh phải đi thử một lần mới được.
Một lát sau thì trời tối, buối đấu giá chính thức bắt đầu. Không chỉ có người của Cửu Dương Cảnh đến tham dự, mà còn có đệ tử của Ngạo Thế Đan Tông, họ đều muốn biết đan dược do thầy luyện đan Lục Tử Đỉnh sẽ có giá bán cao cỡ nào.
Tối nay chủ yếu đấu giá đan dược của Ngô Bình, tổng cộng có mười viên, trong đó có ba viên cấp chín, bốn viên cấp mười, hai viên cấp 11 và cuối cùng là Cự Thần Đan thuộc cấp 12.
Ngoài đan dược của Ngô Bình ra, còn có một ít đan dược do các thầy luyện đan khác của Ngạo Thế Đan Đường luyện chế, họ cũng mượn cơ hội này để đấu giá một thể.
Buổi đấu giá diễn ra ở ngoài trời, xung quanh là các cột trụ đá với chiều cao khác nhau, trên đỉnh mỗi cột đều có từ mười đến mấy chục người ngồi. Trong đó có một cái cột to nhất, tuy không cao lắm, nhưng ai cũng có thể nhìn thấy. Nhiều người giàu còn bao nguyên một cái cột để ngồi.
Tông chủ Thần Bằng cũng đến, đi cùng ông ấy còn có vài vị trưởng lão. Ngô Bình và nhóm Minh Thiên cũng đang ở đây.
Loáng cái, viên đan dược thứ nhất đã được mang ra. Đó là đan dược cấp chín do Ngô Bình luyện chế, tên là Thái Thượng Vọng Tình Đan.
Trong tu luyện, tu sĩ thường có các tâm ma không thể xoá đi. Viên đan dược này có thể giúp họ phá bỏ được các tâm ma này, để diệt trừ phiền não, từ đó thuận lợi đột phá.