Ngô Bình: “Không thể ở lại nơi này lâu, đi thôi”.
Hai người nhanh chóng ra khỏi khu vực này, họ tiếp tục đi về phía bắc, không lâu sau đã ra khỏi rừng rậm Vô Sinh, xuất hiện ở đồng bằng rộng lớn phía bắc.
Từ đây đi về phía bắc, Ngô Bình nhìn thấy rất nhiều khu dân cư, vô cùng phồn hoa.
Đinh Thiên Thu thở phào: “Hay là đến nước của tôi ở mấy ngày?”
Ngô Bình xua tay: “Không cần đâu, tôi còn có việc”.
Nói rồi anh để lại một lá bùa tin tức: “Sau này nếu rừng rậm Vô Sinh xảy ra chuyện gì, ông cứ dùng bùa đưa tin này liên hệ”.
Anh nghĩ sớm muộn gì cũng có ngày người ở hai bên rừng rậm sẽ hợp lại thành một, để lại một người có thể trao đổi tin tức ở phía bắc cũng không tệ.
Đinh Thiên Thu: “Được, nếu xảy ra chuyện gì, tôi nhất định sẽ báo cho cậu”.
Nói thêm vài câu nữa, Ngô Bình cưỡi độn quang bay vượt qua rừng rậm Vô Sinh, nhanh chóng quay về khe núi ở Long Quốc.
Sau đó anh dẫn theo nhân viên cũ Thiên Long và mấy người Diệp Huyền cùng quay về đảo Hưng Long.
Đến đảo Hưng Long, Ngô Bình cử người sắp xếp ổn thỏa cho nhân viên Thiên Long cũ, người nhà của thành viên Thiên Long cũ đã ổn định ở trên đảo Hưng Long từ sớm nên rất vui vẻ đến đây.
Đi đến vườn sau, Ngô Bình thả liêu ra hỏi: “Liêu, một người có thể sở hữu bao nhiêu con thú bảo vệ?”
Liêu nói: “Điều đó phụ thuộc vào thực lực của mỗi cá nhân, thực lực càng mạnh thì khí vận càng mạnh, sẽ có càng nhiều thú bảo vệ. Chẳng hạn như có vài người có thể có đến mười mấy thú bảo vệ nhưng có người lại chẳng thể thuần hóa được một con nào”.
Nói chuyện với liêu một lát, Ngô Bình bắt đầu tu luyện Tráng Cốt Kinh, Tráng Cốt Kinh có năm tầng, anh đã tu luyện tầng thứ nhất, chuyển đổi tế bào xương, làm chức năng tạo máu mạnh hơn.
Tầng thứ hai của Tráng Cốt Kinh khá khó, phải sinh ra cốt văn trên xương cốt. Cốt văn có chứa năng lượng siêu phàm giống phù văn tiên thiên.
Trong Tráng Cốt Kính không có giới thiệu cốt văn cụ thể nên cốt văn của mỗi người sẽ khác nhau. Sự hiểu biết về âm dương của Ngô Bình vô cùng sâu sắc nên thứ anh khắc ra chính là cốt văn Âm Dương.
Cốt văn Âm Dương là loại mạnh nhất trong số các cốt văn, có cốt văn Âm Dương thì có thể làm cho xương cốt của Ngô Bình cứng cáp hơn, sức mạnh vô lượng, đồng thời cũng có thể nâng cao sức chiến đấu của anh.
Vừa khắc cốt văn xong, anh đã cảm nhận được đảo Hưng Long rung chuyển dữ dội, anh vội vàng ra ngoài xem thử thì thấy một vòng xoáy cực lớn xuất hiện trong hồ Ma Long, vòng xoáy đó liên tục hút hết nước trong hồ.
Sau đó mực nước trong hồ Ma Long giảm dần với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, thấy thế mọi người đều rất ngạc nhiên.
Thần Chiếu nói: “Chủ nhân, hình như là mặt đất có khe nứt, nó đang hút hết nước của hồ Ma Long, cứ tiếp tục như thế không lâu nữa nước trong hồ sẽ một rút hết hơn nửa”.
Ngô Bình: “Địa hình bên dưới hồ Ma Long có cao có thấp, nếu mực nước tiếp tục giảm xuống, phần đáy hồ sẽ trở thành lục địa, đồng thời cũng sẽ tạo thành rất nhiều hồ nước lớn nhỏ”.
Đường Tử Di cười nói: “Vậy chẳng phải là chuyện tốt sao? Chồng ơi, anh là Tổng đốc nơi này, hồ Ma Long đều là của chúng ta, sau này có thêm nhiều đất canh tác, chúng ta có thể trồng lương thực rồi”.
Nói đến việc trồng lương thực, Ngô Bình nhớ đến lương thực ở Tiên Giới khác với hạ giới, lương thực ở Tiên Giới khá quý giá, các tu sĩ chỉ được ăn gạo thần, gạo tiên v.v.