Thu thập đồ đạc, Ngô Bình và Bạch Giao lại đến trước bàn dài. Trên bàn đặt một giá treo kiếm bằng ngọc, bên trên có treo một thanh trường kiếm có vỏ màu đỏ chuôi kiếm xanh lá, tỏa ra kiếm khí lạnh lẽo.
Thế nhưng, trên trường kiếm cũng có cấm chế, Bạch Giao không thể động đến nó.
Ngô Bình liếc nhìn, lập tức cầm thanh kiếm, một luồng kiếm khí xâm nhập vào thân thể Ngô Bình, nhưng chẳng mấy chốc đã bị pháp lực mạnh mẽ của cậu trấn áp. Sau đó, pháp lực phá giải cấm chế, cậu rút thanh kiếm ra dễ dàng.
Thân kiếm rất hẹp, chỉ bằng một nửa thân kiếm bình thường, trên lưỡi kiếm còn khắc bảy đóa hoa mai. Lúc thân kiếm vung lên, bóng hoa mai sẽ hiện ra trong không trung, hoa khẽ khàng rơi xuống, vô cùng đẹp.
Bạch Giao thở dài: “Công tử, xem ra thanh kiếm này cũng dành cho phụ nữ dùng”.
Ngô Bình gật đầu: “Đúng thế, chủ nhân của động phủ này khá thú vị, bảo vật để lại toàn dùng để lấy lòng phụ nữ”.
Bạch Giao: “Chẳng có tiền đồ”.
Cuối cùng một người một giao long đi đến trước bục ngọc hình vuông, trên bục ngọc có một chiếc nhẫn. Ngô Bình phá vỡ cấm chế, sau đó cầm chiếc nhẫn lên.
Đây là một chiếc nhẫn chứa đồ, bên trong đều đựng các loại dược liệu, hơn nữa đều là dược liệu có liên quan đến việc giữ gìn nhan sắc của phụ nữ.
“Mấy dược liệu này vẫn không có tác dụng với tôi, đúng chứ?”, Bạch Giao đáng thương hỏi Ngô Bình.
Mặc dù không đành lòng nhưng Ngô Bình vẫn gật đầu nói: “Anh Giao, anh có bạn gái không?”
Bạch Giao rơi nước mắt: “Tôi không có”.
Ngô Bình thở dài: “Vậy thì tôi lấy hết mấy thứ này”.
Sau đó cậu lại nói: “Nhưng trong tay tôi có vài dược liệu, tôi có thể luyện chế một lò đan dược giúp anh thăng cấp một lần”.
Giao long cũng có phân chia cấp bậc, như Bạch Giao hiện giờ là giao long cấp thấp nhất, không có móng vuốt, không có sừng. Nếu tiến thêm một bước nữa thì có thể mọc hai móng vuốt, gọi là Giao Long Song Trảo.
Bạch Giao mừng rỡ: “Thật sao? Cảm ơn công tử”.
Ngô Bình đem theo rất nhiều dược liệu, cậu lập tức chọn ra một ít, sau đó cắt Huyết Linh Châu thành một miếng nhỏ, cho hết vào lò đan để luyện chế đan dược. Đan dược mà cậu muốn luyện chế có thể nâng cao tiềm lực của giao long, thúc đẩy sự tiến hóa của giao long, là đan dược đặc chế riêng cho Bạch Giao.
Một tiếng sau, lò đan được mở ra, hai viên đan dược màu máu bay ra, bị Ngô Bình bắt lấy trong tay, Đan dược liên tục phát ra ánh sáng đỏ, Ngô Bình ném ngay vào miệng Bạch Giao, nói: “Lò đan này luyện chế được đan dược thì phải uống ngay, nếu không đan dược sẽ mất tác dụng rất nhanh”.
Sau khi uống đan dược, giao long lập tức nằm xuống bất động, cơ thể nó đang thay đổi.
Đợi đến lúc trời sáng, Ngô Bình cảm nhận được quá trình thay đổi của giao long này cực kỳ chậm, bèn nói: “Anh Giao, anh ở đây tu luyện, tôi có thời gian sẽ đến tìm anh”.
Bạch Giao: “Ừ, công tử sống ở đâu, tên là gì, nếu công tử không đến, tôi đi tìm công tử”.
Ngô Bình: “Tôi tên là Ngô Bình, sống ở biệt thự Hoàng Long, Trung Châu”.
“Biệt thự Hoàng Long, Trung Châu, tôi nhớ rồi”.
Tạm biệt giao long, Ngô Bình lập tức về nhà.
Biệt thự Hoàng Long, Liễu Kim Long trở về Trung Châu đang làm người hòa giải. Lúc này có hơn một trăm người kéo đến biệt thự Hoàng Long để chấp nhận hòa giải của Liễu Kim Long. Hai bên xảy ra mâu thuẫn là Khoái Đao Bang và Thần Quyền Đường. Thế lực của Khoái Đao Bang chủ yếu ở nông thôn, kinh doanh ở các bãi cát, vận chuyển đất,... bang chủ tên là Tôn Vạn Niên. Thế lực của Thần Quyền Đường chủ yếu ở khu thành thị, chủ yếu kinh doanh nhà tắm, mát-xa, club v.v. Hai thế lực này vốn dĩ nước sông không phạm nước giếng, nhưng đường chủ Thần Quyền Đường là em họ Chu Thượng Vũ, lại ỷ có Chu Thượng Vũ chống lưng việc kinh doanh cát sông ở nông thôn.
Khoái Đao Bang thấy Thần Quyền Đường dám giành việc làm ăn trên địa bàn của mình, lập tức ra tay, không chỉ tịch thu xe chở cát của đối phương mà còn đánh bị thương rất nhiều người. Cuối cùng hai bên trở mặt với nhau hoàn toàn, đánh nhau mấy trận, bên nào cũng có thương vong. Thấy tình hình ngày càng nghiêm trọng, hai bên cùng tìm đến Liễu Kim Long mong ông phân xử công bằng.