“Điện hạ, bắt đầu từ giờ mạng sống của Ân Thiên Giáp là của người”, anh ta cao giọng nói, sau đó thủ lĩnh Bát Vệ xuất hiện phía sau anh ta cũng quỳ xuống.
Ngô Bình nói: “Tốt lắm, bắt đầu từ giờ phút này Bát Vệ sẽ khôi phục lại vận chuyển”.
Ân Thiên Giáp: “Vâng”.
Các hoàng lão đã không còn có ý định chống đối Ngô Bình nữa, được Bát Vệ ủng hổ, bây giờ Ngô Bình là Hoàng đế, ý chí của anh là ý chí của hoàng tộc, không ai dám làm trái.
Tam Hoàng Lão lập tức nói: “Điện hạ, hãy hoàn thành nhiệm vụ thứ ba, nhanh chóng đăng cơ”.
Ngô Bình nói: “Không vội, tôi phải bế quan một thời gian”.
Anh bảo Kỷ Nhược Phi thay anh quản lý hoàng tộc, sau này Bát Vệ đều sẽ nghe theo lệnh của Kỷ Nhược Phi.
Sắp xếp xong hết mọi thứ, anh mới về nhà tìm thiên chủ Thanh Tuyết, câu đầu tiên là: “Đoạt Thiên Kinh ở đâu?”
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Đoạt Thiên Kinh ở trong tay Đại Thiên Tôn”.
Ngô Bình thở dài: “Nếu ở trong tay Đại Thiên Tôn, e là tôi khó nhìn thấy được”.
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Vậy thì chưa chắc”.
Ngô Bình: “Ồ, ý cô là thế nào?”
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Đại Thiên Tôn là người cực kỳ tự phụ. Ông ta tu luyện Đoạt Thiên Kinh đến tầng thứ năm, hơn nữa còn tự cho rằng không ai có thể vượt qua mình. Thế nê ông ta đã đặt Đoạt Thiên Kinh ở Thiên Đạo Môn, để cho các đệ tử lĩnh hội”.
Ngô Bình sửng sốt: “Đoạt Thiên Kinh ở Thiên Đạo Môn?”
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Nhưng ông ta để Đoạt Thiên Kinh ở nơi ông ta từng sống lúc trước. Khu vực đó được ông ta xây dựng khi còn ở cảnh giới Đoạt Thiên, không thể xem thường các cấm chế bên trong. Theo tôi biết, hình như chưa từng có ai có thể để phá được cấm chế của ông ta để nhìn thấy Đoạt Thiên Kinh”.
Ngô Bình: “Đại Thiên Tôn này có ý gì nhỉ, để Đoạt Thiên Kinh ở đó không sợ có người cướp mất sao?”
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Một là không nhiều người biết chuyện này, hai là ai lại dám đắc tội với Đại Thiên Tôn chứ?”
Ngô Bình khẽ cười: “Cũng đúng”.
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Cậu muốn đi thử à?”
Ngô Bình: “Không vội, không có Đoạt Thiên Kinh, tôi cũng có thể đột phá cảnh giới Vấn Thiên trước. Sau khi trở thành Tiên Tôn, tôi muốn đến một nơi”.
Thiên chủ Thanh Tuyết hỏi: “Nơi nào?”
Ngô Bình: “Điện Thập Thánh, nơi đó có một quái vật có thể bị Thập Thánh hợp sức trấn áp, thực lực chắc chắn rất mạnh”.
Thiên chủ Thanh Tuyết: “Những nơi như thế thường rất nguy hiểm, nếu không đã có người đến dò thám từ trước rồi”.
Ngô Bình: “Đúng thế, nhưng nếu tôi đã muốn làm thánh nhân thì không thể sợ hãi được”.
Thiên chủ Thanh Tuyết biết không khuyên ngăn được bèn nói: “Vậy cậu phải cẩn thận”.