Vân Thường: "Nhị sư huynh tên Văn Lương, người này giao tiếp tốt, chưa bao giờ làm chuyện vô nghĩa, nhất định là đang muốn tạo quan hệ với sư huynh”.
Ngô Bình: "Muộn như vậy rồi, tôi không đi”.
Anh đưa linh khuyển cho Trương Toàn và nhờ anh ta chăm sóc nó.
Đêm đó, anh bắt đầu luyện khiếu. Việc luyện khiếu được chia thành luyện thiên khiếu và luyện địa khiếu. Anh bắt đầu từ địa khiếu trước.
Số lượng địa khiếu được ghi trong cẩm nang tu luyện là có hạn, chỉ là một số ít, nhưng điều này không làm khó được Ngô Bình. Cho dù đó là vũ trụ Đạo cảnh hay vũ trụ Chấn Đán thì những thay đổi trong cơ thể con người không lớn, vì vậy anh quyết định tự mình khám phá các khiếu trên cơ thể.
Anh khoanh chân ngồi xuống, đại trận vũ trụ phóng thích ra năng lượng hóa thành vô số sợi tơ, luân chuyển trong cơ thể anh. Theo sự hiểu biết của anh về các khiếu, địa khiếu thường là trung tâm truyền năng lượng cơ thể, tương tự như linh khiếu mà anh đã mở năm xưa.
Chẳng mấy chốc, tại một vị trí trên cơ thể anh, dòng năng lượng bắt đầu vặn vẹo biến hóa. Ngô Bình lập tức khóa chặt khu vực này, linh lực thẩm thấu vào đó, tìm kiếm lối vào của địa khiếu.
Anh lấy ra một miếng bạc tốt và đâm nhẹ vài lần vào khu vực này, sau đó một ánh sáng vàng nhẹ toả ra. Thế là anh dồn hết linh huyết đi vào điểm phát ra ánh sáng vàng.
Linh huyết ngưng tụ thành dạng thanh mảnh giống như đầu kim, đâm vào điểm ánh sáng vàng toả ra. Đột nhiên, toàn thân anh run lên, ánh sáng vàng lại xuất hiện, linh lực cuồn cuộn tràn vào trong đó.
"Bùm!"
Với một tiếng nổ lớn, anh đã mở ra địa khiếu đầu tiên và một lực mạnh mẽ ẩn sâu trong cơ thể anh lao ra khỏi địa khiếu. Lực này hình thành một vòng xoáy, hút năng lượng từ khoảng không.
Vì vậy, trong hư không, một luồng lực từ vũ trụ chính trực tiếp xuất hiện ở địa khiếu, sau đó thông qua địa khiếu phóng thích ra ngoài, đi khắp cơ thể Ngô Bình, rèn luyện thể chất của anh!
"Rất dễ chịu!", Ngô Bình thở dài một hơi, chậm rãi nằm xuống hưởng thụ cảm giác linh khí nuôi dưỡng cơ thể.
Một giờ sau, anh lại ngồi dậy và tiếp tục khám phá địa khiếu thứ hai. Với kinh nghiệm lần trước, anh nhanh chóng mở ra địa khiếu thứ hai và một năng lượng khác từ vũ trụ chính bắt đầu rót vào cơ thể anh.
Điều đáng kinh ngạc là sau khi hai nguồn năng lượng của vũ trụ chính gặp nhau, chúng bắt đầu dung hoà một cách hoàn hảo, dường như chúng vốn thuộc về cùng một nguồn năng lượng nhưng lại bị một thế lực thần bí nào đó ngăn cách!
Cảm nhận được sự thay đổi của hai loại linh khí, Ngô Bình như có điều suy nghĩ rồi tự nhủ: Lẽ nào hai loại linh khí này đều thuộc cùng một loại linh khí, nhưng vì lý do gì đó nên mới tách nhau ra ư?
Nghĩ đến khả năng này, anh sáng mắt lên rồi lập tức tìm tòi địa khiếu thứ ba.
Cứ thế, Ngô Bình không biết mệt mỏi liên tục đả thông địa khiếu thứ ba, thứ tư cho đến địa khiếu thứ 12 thì mới đành dừng lại, vì sức lực đã cạn.
Đúng như anh đoán, mười hai loại linh khí mà 12 địa khiếu hấp thu đã dung hợp hoàn toàn thành một loại linh khí mới. Hơn nữa, linh khí dung hợp càng nhiều thì linh khí mới càng ảo diệu, uy lực cũng càng mạnh.
“Nếu mình dung hợp hết 36 linh khí địa khiếu thì sẽ hình thành được bao nhiêu linh khí mạnh mẽ nhỉ?”, nghĩ đến đây, mắt Ngô Bình sáng lên.
Nhưng anh đã quá mệt rồi nên đành phải nghỉ ngơi thôi.