Anh chuẩn bị tu luyện hoá thân của Âm Dương Kiếm Đạo gồm một kiếm Âm và một kiếm Dương. Thực ra hai hoá thân này là do anh luyện ra được từ ý nghĩa Âm Dương, trọng tâm của nó là kiếm hoàn Âm Dương.
Có điều, muốn tạo ra hoá thân Kiếm Đạo không chỉ cần kiếm hoàn mà còn cần rất nhiều dược liệu quý. Những dược liệu này hợp cùng kiếm hoàn mới tạo ra hoá thân Kiếm Đạo mạnh.
Muốn tạo ra hoá thân Kiếm Đạo cần mười lăm loại dược liệu vô cùng quý và đắt đỏ. Ngô Bình lên mạng tìm kiếm một trong những loại dược liệu đó đã có giá hàng chục triệu tiền bảo. Số tiền cần để mua đủ mười lăm loại dược liệu là hơn năm trăm triệu tiền bảo!
Anh không cần tự bỏ tiền túi ra mà chỉ cần đem danh sách dược liệu đưa cho La Thiên Tướng. La Thiên Tướng không nói hai lời, lập tức sai người của Thiên Địa kiếm tông toàn lực tìm mua những dược liệu này.
Sáng sớm hôm sau, cả mười lăm loại dược liệu anh cần đã được đưa đến tận cửa.
Tả Kỳ Phong tò mò hỏi: “Sư đệ, cậu cần nhiều dược liệu thế này để làm gì? Nào là Tây Cực Kim Mẫu, Ngũ Hành Phù Kim. Mặc dù là dược liệu quý nhưng có tác dụng gì trong việc tu luyện chứ?”
Ngô Bình: “Sư huynh, em muốn dùng chúng để tạo nên hoá thân Kiếm Đạo”.
Tả Kỳ Phong giật mình: “Hoá thân Kiếm Đạo?”
Ngô Bình gật đầu: “Thứ này không dễ luyện thành, em còn cần chuẩn bị thêm một thời gian nữa”.
Tả Kỳ Phong vô cùng khâm phục: “Sư đệ, cậu quá mạnh! Trên thế giới này số lượng kiếm tiên có thể luyện ra hoá thân Kiếm Đạo không quá mười người!”
Tả Kỳ Phong không chém gió. Hoá thân Kiếm Đạo uy lực cực mạnh nhưng tu luyện khó và rất nguy hiểm. Trừ khi là các thiên tài, người thường không dám tu luyện thử. Mà dù có là thiên tài thì cũng rất ít người đủ khả năng tu luyện.
Hôm nay là ngày đi tới nhà họ Vân, sau khi Ngô Bình từ biệt mọi người liền lập tức dùng thuật dịch chuyển về thế giới mặt đất. Sau đó anh dùng thân phận đệ tử tinh anh Trương Tiểu Bình của Thiên Địa Kiếm Phái để xuất hiện tại Vân phủ!
Vân phủ hôm nay vô cùng đông đúc và náo nhiệt, bởi các thế lực lớn trên giang hồ đều phái đệ tử, các cậu ấm cô chiêu đến đây. Đồng thời Vân phủ cũng cử ra một dàn mỹ nữ để tiếp đón khách khứa.
Thiên Địa Kiếm tôTng là một trong những tông phái hàng đầu giang hồ, cho nên địa vị của Ngô Bình cao hơn đám công tử thế gia bình thường không ít. Sau khi anh báo danh, lập tức được mời vào ngồi ở một vị trí phía trên.
Trong sảnh tiệc của Vân phủ, có hơn ba mươi nam thanh nữ tú đang ngồi, còn người của Vân Thị thì đang bưng trà rót nước phục vụ họ.
Trong số những người đang ngồi có vẻ có khá nhiều người quen biết nhau, họ túm năm tụm ba lại nói chuyện. Có điều Ngô Bình không quen những người này nên ngồi riêng một góc, thưởng thức trà mình tự sao.
Lúc này có một người đàn ông mặc áo choàng bạc rảo bước tới. Người này khí chất cao quý, trước ngực đeo huy chương đan sư cao cấp.
Nhìn thấy tấm huy chương này, không ít người quay lại nhìn anh ta bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
"Đan sư cao cấp sao? Giỏi quá!"
Người này tên là Hoàng Nguyên Sinh, đệ tử của Đan Vương Tông. Trình độ luyện đan của tông phái này rất cao, cho nên Vân Thị có ý muốn tạo quan hệ tốt với họ.
Hoàng Nguyên Sinh bước vào, liếc nhìn xung quanh thì phát hiện vị trí của mình không ở gần phía trước, sự sắp xếp chỗ ngồi này cho thấy anh ta không phải nhân vật được Vân Thị coi trọng nhất.
Mặt anh ta sầm lại, lạnh lùng hỏi: "Đây là cách tiếp đãi khách khứa của Vân Thị các người sao?"
Người quản lý sắp xếp buổi tiệc vội chạy tới, cười nói: "Cậu chủ Hoàng, xin cậu vào chỗ ngồi trước, những chỗ ngồi này không được phân chia theo cấp bậc hay gì cả".