Song trước khi khai trương cửa hàng thì anh cần luyện chế hai loại đan dược đầu tiên mà nhà họ Nguyệt cần đã. Như vậy thì họ mới có thể biết được thực lực của anh, từ đó sẽ hỗ trợ anh tốt nhất có thể. Ngoài ra, anh không còn là đệ tử của Ngạo Thế Đan Tông nữa, nếu có thể luyện ra đan dược có chất lượng tốt hơn Ngạo Thế Đan Tông thì cũng là một cách chứng minh thực lực trong mảng luyện đan của anh.
Nguyệt Thanh Ảnh thấy Ngô Bình làm việc liên tục không nghỉ thì nói: “Anh Bình, chiều phải tham gia đại hội đỉnh Tinh rồi, anh nghỉ ngơi chút đi”.
Bận luyện đan mà Ngô Bình suýt quên mất vụ này nên gật đầu nói: “Ừ, luyện thêm một lò nữa rồi anh nghỉ”.
Giờ anh cần luyện chế Thiên Tư Đan.
Vì Nguyệt Thị đã chuẩn bị đủ dược liệu nên Ngô Bình có thể luyện được vài lò.
Nhưng anh đã thành công ngay lò đầu tiên, thành phẩm là cấp nhất phẩm.
Tuy nhiên trên cấp này còn có tuyệt phẩm và cực phẩm. Đan dược từ cấp thập phẩm tới nhất phẩm có đan dược cấp thất phẩm thì tương đương với hạ hạ phẩm, nhất phẩm thì ngang với thượng thượng phẩm.
Còn đan dược được coi là bất nhập lưu thì là cấp bát phẩm, cửu phẩm và thập phẩm. Nhưng theo Ngô Bình thấy đan dược thuộc ba cấp này thì là phế đan rồi, thực tế là hầu hết các thầy luyện đan đều xử lý đan dược ở ba cấp này như phế đan.
Song, phế đan cũng có giá trị nhất định, với những tu sĩ ít tiền mà nói thì phế đan vẫn uống được. Dù hiueej quả của nó rất thấp và có nhiều tác dụng phụ.
Vì thế mà có nhiều thầy luyện đan vẫn cố cho các phế đan này vào cấp hạ phẩm. Nói cách khác thì chỉ cần uống vào không gây chết người thì vẫn có cấp bậc đàng hoàng.
Ngô Bình làm đúng theo lời hứa là đưa Thiên Tư Đan nhất phẩm cho Nguyệt Đông Thăng, vì thế anh nhanh chóng lấy Vạn Hoá Thần Hồ ra nhân bản. Sau này, anh sẽ bán hết đan dược nhân bản cho Nguyệt Thị.
Cùng lúc đó, Ngô Bình tiếp tục luyện chế lò Thiên Tư Đan thứ hai. Lần này, quả nhiên anh đã tiến bộ hơn, thành quả là đan dược cực phẩm, hơn nữa còn có năm viên.
Sau khi nhân bản xong viên thứ nhất, Ngô Bình đã đưa nó cho Nguyệt Thanh Ảnh, để cô ấy giao cho Nguyệt Đông Thăng.
Nguyệt Đông Thăng đã thức trắng cả đêm để chờ tin của Ngô Bình, chỉ cần anh luyện chế được ba loại đan dược kia thì chắc chắn Nguyệt Thị sẽ mạnh dần lên mỗi năm, không lâu nữa sẽ thành bá chủ của Thần Châu.
Lúc này, có các tộc lão đang ở đây để báo cáo tình hình trong tộc cho Nguyệt Đông Thăng biết.
Thấy Nguyệt Đông Thăng có vẻ thất thần, một tộc lão không nhịn được hỏi: “Gia chủ có tâm sự ạ?”
Nguyệt Đông Thăng: “Tôi đang chờ tin”.
Tộc lão: “Chắc là tin quan trọng lắm ạ!”
Nguyệt Đông Thăng nhìn người đó rồi hỏi: “Tam thúc, nếu Nguyệt Thị ta có thể mua được Thiên Tư Đan nhất phẩm thì sẽ thế nào?”
Tộc lão kia sững người rồi sáng mắt lên nói: “Thì sẽ có rất nhiều thiên kiêu ra đời!”
Nguyệt Đông Thăng: “Đúng thế, tu hành chủ yếu dựa vào tài nguyên, mà thứ có hiệu quả nhất hiện giờ chính là Thiên Tư Đan. Trước kia, chúng ta chỉ có thể mua được Thiên Tư Đan tứ phẩm, còn người khác thì mua được tam phẩm hay thậm chí là nhị phẩm, cách biệt thật sự quá lớn”.
Tam thúc kia hỏi: “Gia chủ, Thiên Tư Đan nhất phẩm khác tứ phẩm nhiều tới mức nào?”
Nguyệt Đông Thăng đã từng hỏi Ngô Bình về vấn đề này nên biết: “Thiên Tư Đan tứ phẩm chỉ có hai tác dụng là luyện thần và tôi thể nhưng hiệu quả cũng không cao. Ngoài ra, nó còn có hai tức dụng phụ là nếu uống nhiều thì sẽ gây hại cho tinh thần và sức khoẻ”.