A Ly: “Đế ư? Đó là một lão già, em đã từng thấy thi thể của lão, đáng tiếc lắm”.
Ngô Bình: “Đáng tiếc gì cơ?”
A Ly: “Em không ăn thi thể, nếu lão chưa chết thì em có thể ăn và hấp thu sức mạnh của lão rồi”.
Ngô Bình và Thiên Tuyết Linh Kiều đưa mắt nhìn nhau, sinh linh Hỗn Mang mang vẻ đẹp của một mỹ nữ này có vẻ rất mạnh.
“A Ly, cô thử dùng một phần sức mạnh rồi đấm tôi đi”, Ngô Bình muốn thử sức mạnh của A Ly nên mới đưa ra yêu cầu này.
A Ly ngạc nhiên nói: “Hay thôi đi ạ, không em đánh chết chủ nhân mất”.
Ngô Bình: “Không sao, cô cứ đánh đi”.
Thấy Ngô Bình kiên quyết như vậy, A Ly đành giơ nắm đấm lên rồi đánh nhẹ vào vài anh.
Rắc!
Ngô Bình cảm thấy có một luồng sức mạnh không thể chống trả ập tới, anh dồn hết sức phản kháng nhưng cánh tay vẫn bị gãy, sau đó anh đã bị đánh bay ra xa.
A Ly lo lắng chạy tới hỏi: “Chủ nhân có sao không ạ? May mà em chỉ dùng một chút sức thôi đấy, không chủ nhân còn thảm nữa”.
Ngô Bình nhổ ra một ngụm máu rồi ho khan vài tiếng mới nói: “Không sao, chưa chết được”.
Thiên Tuyết Linh Kiều cũng tái mặt, ánh mắt nhìn A Ly cũng có vẻ dè chừng.
“Huyền Bình, cường giả thế nào mới đánh bại được A Ly?”, Thiên Tuyết Linh Kiều hỏi.
Ngô Bình: “Anh không rõ, nhưng theo anh đoán thì thực lực của A Ly phải ngang với cường giả tám kỷ nguyên. Chắc chỉ có cường giả chín kỷ nguyên, thậm chí là cường giả cấp vũ trụmới có thể đánh bại được cô ấy”.
Thiên Tuyết Linh Kiều: “Có A Ly rồi thì mình không sợ gặp đối thủ nào trên con đường Chân Thánh nữa rồi”.
Ngô Bình: “Mình coi như bá chủ ở đây rồi”.
Sau đó, Ngô Bình cho A Ly vào Kim Tiên Giới, để cô ấy tạm thờ chờ ở trong đó.
Cất A Ly đi xong, hai người tiếp tục lên đường.
Họ đi được một đoạn thì nhìn thấy con đường phía trước đã bị cắt đứt, một khoảng không dài hơn một trăm mét chặn giữa nên không có mặt đường. Nhưng cách đó không xa có hai ngã rẽ, một phải một trái.
Lúc này, trên cả hai ngã rẽ đều có tu sĩ, còn phía đầu bên kia của đường chính thì không có ai.
Ngô Bình hỏi Thiên Tuyết Linh Kiều: “Linh Kiều, hai bên trái phải này, em có biết đường nào không?”
Thiên Tuyết Linh Kiều: “Đường bên trái dẫn đến Minh Hoang, bên phải đến Cốt Nguyên. Cả hai nơi này đều không nguy hiểm, nếu may mắn còn lấy được ít bảo bối, vì thế hầu hết đó đều là đích đên của mọi người khi đi trên con đường Chân Thánh này”.