Bí chú là dùng lời chú để huy động bí lực và sinh ra hiệu quả thần bí. Hiệu quả này không phải là cứ có bí lực là có thể thực hiện được. Ví dụ như một bí lực cấp thần của Ngô Bình có thể khiến cơ thể anh sinh ra trạng thái Kim Cương Bất Hoại, không thứ gì có thể xâm phạm được, đồng thời duy trì được trong năm đến mười hơi thở.
Ngô Bình có một trăm loại bí lực nên việc anh cần làm bây giờ là tìm lời chú tương ứng cho các bí lực của mình, vì thế anh bắt đầu niệm cả đoạn chú dài. Nếu luyện xong hết cả đoạn này thì chắc ít cũng phải mất mười ngày, không ai có thể kiên trì được.
Đoạn chú này có tên là mẫu chú. Khi Ngô Bình niệm đến một đoạn nào đó, bí lực tương ứng trong cơ thể anh sẽ có phản ứng. Lúc này, anh cần ghi đoạn chú đó lại, sau đó dùng kiến thức cùng tài năng của mình để sửa đổi và hoàn thiện nó, sau đó biến nó thành lời chú của riêng mình.
Cũng vì thế mà các lời chú không thiên hạ đều không hoàn toàn giống nhau, mỗi người đều có những lời chú của riêng mình để điều động bí lực trong cơ thể.
Đương nhiên cùng một lời chú để huy động bí lực đều xuất phát từ một mẫu chú, vì thế kiểu gì chúng cũng có điểm tương đồng. Song cùng với đó, bí lực sinh ra từ cùng một mẫu chú lại có hiệu quả khác hẳn nhau. Tu sĩ mạnh mẽ thì sẽ tạo ra bí lực mạnh mẽ.
Ngô Bình bắt đầu niệm mẫu chú, nhưng mới niệm hơn một tiếng đã có nhiều bí lực cao cấp trong người anh có phản ứng, anh biết ngay là đoạn mẫu chú này rất phù hợp với bí lực của mình.
Sau đó, Ngô Bình vừa ghi lại vừa đọc tiếp đoạn sau của mẫu chú này.Cùng lúc đó, liên tục có đồ ăn xuất hiện trước mặt anh, anh không khách sáo mà đánh chén ngon lành ngay.
Ngô Bình có 100 loại bí lực, vì vậy cứ cách một thời gian, anh sẽ tìm một loại bí lực phù hợp. Sau khi tìm được ba loại bí lực thì Ngô Bình đã ở đây 36 tiếng rồi, vậy là ba ngày trôi qua.
Anh không thể tu luyện tiếp được nữa, vì đã có một luồng sức mạnh đẩy thẳng ra ngoài, sau đó anh xuất hiện bên ngoài cửa.
Cửa mở, Ngô Bình nhìn thấy đồng tử kia và Trương Cổ Nguyệt đang vừa nói chuyện vừa chờ anh.
Đồng tử kinh ngạc nói: “Anh đã ở trong đó những ba ngày. Nếu không bị hạn chế về thời gian thì chắc anh chưa ra ngoài đâu đúng không?”
Ngô Bình: “Tôi bị một luồng sức mạnh đẩy ra”.
Đồng tử gật đầu: “Đúng là kỳ tích, tôi chưa từng gặp ai ác chiến như anh!”
Ngô Bình: “Khi nào tôi được đến vũ trụ Ngũ Hành?”
Đồng tử: “Giờ đi được rồi, anh chuẩn bị xong chưa?”
Ngô Bình gật đầu: “Rồi”.
Trương Cổ Nguyệt: “Huyền Bình, thành tựu của cậu đã vượt qua dự liệu của chúng tôi. Tôi thấy rất vui, hi vọng cậu đến đó rồi thì sẽ tiến bộ nhanh hơn”.
Ngô Bình hành lễ với Trương Cổ Nguyệt: “Cảm ơn công bồi dưỡng của giáo chủ, Huyền Bình sẽ không bao giờ quên”.
Trương Cổ Nguyệt vui tới mức không khép được miệng: “Huyền Bình, chờ khi nào đủ mạnh rồi, cậu nhớ phải tới thăm chúng tôi đấy nhé. Chúng tôi sẽ để mắt đến người nhà và thê thiếp của cậu”.
Ngô Bình gật đầu rồi chào tạm biệt Trương Cổ Nguyệt. Sau đó, anh đi theo đồng tử kia quay lại chỗ cánh cửa. Nhưng sau cánh cửa lần này không có ánh sáng nữa mà là làn khói màu tím.
Đồng tử: “Giờ nó biến thành trận pháp vận chuyển rồi, anh đi qua đó xong thì sẽ đến thẳng vũ trụ Ngũ Hành. Ở đó sẽ có người đón anh và cho anh thân phận mới”.
Ngô Bình hỏi: “Ai đón tôi thế? Họ sẽ giúp tôi chứ?”