Ngô Bình nói: “Thông qua tu hành, con người có thần thức, thần niệm, thậm chí là nguyên thần. Người bình thường nếu gặp cơ duyên xảo hợp thì thần thức sẽ không mất, sống mãi ở nhân gian. Dân gian gọi đây là ma, còn chúng ta gọi là ‘âm linh’. Có những âm linh, nếu biết cách tu hành, sẽ trở thành quỷ tiên”.
Anh nói tiếp: “Những cái bóng trắng ở đó có lẽ là âm linh còn sót lại từ chiến trường thời cổ đại. Hơn nữa, số lượng lớn âm linh này cực kỳ bất thường!”
Hoàng Tử Cường giật mình: “Cậu chủ bảo là phải gặp cơ duyên xảo hợp mới có thể hình thành âm linh. Nói vậy, nơi đó hẳn là không bình thường?”
Ngô Bình gật đầu: “Tám phần là có thứ không bình thường. Chờ đến khi rảnh rỗi, tôi phải đến đó xem thử”.
Hoàng Tử Cường vội nói: “Cậu chủ phải đưa tôi theo nhé”.
“Được, gọi cả anh theo”, Ngô Bình đáp.
Tối ấy, anh chỉ điểm cho Hoàng Tử Cường vài câu rồi về phòng tu luyện. Trong đêm nay, anh phải luyện thành Thân thức.
Nhĩ thức, Nhãn thức, Tị thức, Thiệt thức, Thân thức, Ý thức là sáu thức vô cùng quan trọng đối với tông sư quyền ý. Có Thân thức rồi, cơ thể sẽ nhanh nhạy hơn, phản ứng nhanh hơn, vừa tiếp xúc đã cảm ứng được, xuất phát sau nhưng đến trước.
Hôm qua anh luyện Thân ý, tối nay tu hành thêm một chút thì đạt thành Thân thức. Có Thân thức rồi, anh cảm thấy toàn thân đều trống rỗng và sáng tỏ, soi rõ bên trong và thế giới bên ngoài, vô cùng nhạy cảm.
Sau Thân thức là Thiệt thức. Thiệt thức rất hữu ích, nếm và phân biệt dược liệu, đòi hỏi yêu cầu cực kỳ cao với vị giác.
Mà tu luyện Thiệt thức là nhanh nhất. Trời chưa sáng, anh đã luyện thành công.
Ngay lập tức, sáu thức đã hợp thành một, anh chính thức có được thần thức hoàn chỉnh! Thành công đạt được thần thức rồi, anh lại tu luyện phương pháp hít thở. Có thần thức và không có thần thức, hiệu quả của phương pháp hít thở đúng là có cách biệt rất lớn.
Sau khi có thần thức, anh có thể thông qua phương pháp hít thở, thu về một số năng lượng mà mình chưa từng tiếp xúc từ trong hư vô. Năng lượng này cực kỳ hữu ích cho cơ thể và tinh thần của anh.
Anh tu luyện một mạch đến chín giờ sáng. Hoàng Tử Cường không dám quấy rầy, đến Tử Quang Lâu để chuẩn bị trước. Cương Tử cũng được anh ta gọi đến để bố trí ổn thoả.
Đến mười giờ, những nhân vật giang hồ của Vân Đỉnh lục tục xuất hiện. Người có mặt đầu tiên chính là Chương Cửu Hàn. Không bao lâu sau, Ngô Bình cũng đến Tử Quang Lâu.
Chương Cửu Hàn vội tiến đến: “Tông sư Ngô”.
Ngô Bình gật đầu: “Phát thiệp cả rồi chứ?”
Chương Cửu Hàn đáp: “Ừ. Tôi đã sai người đưa thiệp cho tất cả bạn bè giang hồ”.
Ngô Bình nói: “Vất vả cho ông rồi”.
Sau đó, anh đi chào hỏi các vị đồng đạo giang hồ. Những người tham dự đều có tu vi kém anh, trừ mấy vị cảnh giới Thần của nhà họ Chương, thì những người còn lại mạnh nhất là cảnh giới Khí, có người còn chưa đạt đến cảnh giới Khí.