Vòng chia bài tiếp theo, Ngô Bình lại lấy được lá K, mà Hàn Chí Cao vẫn là lá số 9. Cậu nói: "Lại cược thêm mười triệu".
Hàn Chí Cao cảm thấy người đàn ông trung niên đằng sau khẽ chạm hai cái lên lưng mình, đây là bảo ông ta tiếp tục. Vì vậy, Hàn Chí Cao không chút do dự theo thêm mười triệu.
Vòng chia bài thứ ba, Ngô Bình lấy được lá Q, Hàn Chí Cao lấy được lá A bèn cười: "Lá trước cậu thêm mười triệu, lần này tôi thêm hai mươi triệu vậy".
Ngô Bình chần chờ vài giây rồi nói: "Tôi không tin con bài chưa lật của ông cũng là 9, theo!"
Chia đến lá thứ năm, Ngô Bình lấy được lá số 7, Hàn Chí Cao là lá số 4. Ngô Bình nói: "Tôi cá con bài chưa lật của ông không phải lá số 9, năm tỷ!"
Trái tim Hàn Chí Cao bỗng đập mạnh, ông ta ra vẻ bình tĩnh nhưng thực ra giọng nói đã hơi run rẩy: "Cậu bạn trẻ, cậu cũng không coi thử con bài chưa lật của mình à?"
Ngô Bình: "Số tôi luôn khá may mắn, tôi tin vào sự may mắn của mình".
Lúc này, người đàn ông trung niên chợt nhấn mạnh hai cái lên lưng Hàn Chí Cao, đây là một tín hiệu mạnh mẽ bảo ông ta theo!
"Được! Tôi đây bèn liều mình bồi quân tử vậy! Năm tỷ, theo!", ông ta nói xong bèn mở ra con bài chưa lật, lại là lá số 9!
Ngô Bình khẽ cau mày: "Xem ra, chỉ khi con bài chưa lật của tôi là K mới có cơ hội thắng ông. Không biết ông trời có giúp tôi hay không đây", cậu nói xong bèn lật bài lên, vậy mà lại là K!
Mọi người xung quanh đều hít ngược một hơi, không ngờ thật sự là lá K.
Sắc mặt Hàn Chí Cao xám ngoét, không thể nào! Người sành nghề đằng sau sẽ không nhìn nhầm! Ông ta lại không biết vẻ mặt của người đàn ông trung niên sau lưng mình cũng trắng bệch. Với ánh mắt siêu đẳng của gã, rõ ràng đoán được con bài chưa lật của Ngô Bình sẽ là lá số 3, nhưng sao cuối cùng lại thành lá K?
Ngô Bình nhìn chằm chằm Hàn Chí Cao nói: "Ông chủ Hàn, ngại quá, tôi thắng rồi".
Sau đó, cậu đứng lên cười bảo: "Một vừa hai phải, mấy tỷ còn lại kia của ông, tôi sẽ không lấy, lần khác chúng ta chơi tiếp vậy".
Năm tỷ chính là toàn bộ số tiền đổi được từ tất cả cổ phiếu của ông ta, sao Hàn Chí Cao có thể cam lòng cho được? Ông ta cắn răng một cái nói: "Từ từ đã!"
Ngô Bình nhướn mày hỏi: "Sao, ông còn muốn chơi nữa à?"
Vẻ mặt Hàn Chí Cao hơi chần chờ, nhưng giây tiếp theo tâm lý của ông ta đã bị Ngô Bình thao túng, lớn tiếng nói: "Đương nhiên! Cậu bạn trẻ, cậu dám không?"
Lúc này, người đàn ông trung niên kia vội vàng chọc lên lưng ông ta bảo đừng xúc động. Thế nhưng, Hàn Chí Cao đã hoàn toán mất hết lý trí, hoàn toàn không nghe gã.
Ngô Bình nhún vai: "Không thành vấn đề! Tôi theo!"
Hai bên lại ngồi xuống, Ngô Bình là một cao thủ bí cảnh nên có vô số biện pháp thắng. Ván này, cậu trực tiếp lấy đi của đối phương một tỷ tư vô cùng dễ dàng!
Hàn Chí Cao vẫn không từ bỏ, lại chơi thêm một ván. Lần này, ông ta thua hơn hai tỷ mốt, thua sạch toàn bộ số tiền trên người.
Hồ Dật Chi vẫn chưa khuyên bảo hay ngăn cản, chỉ mất 60% giá gốc mà lại lấy được tám tỷ rưỡi cổ phiếu. Anh ta càng hy vọng Hàn Chí Cao thua, chỉ cần ông ta thua thì 30, 40% còn lại kia sẽ là của mình!
Hàn Chí Cao bỗng nhảy lên trên bàn, chỉ vào Ngô Bình quát: "Thằng chó chết, mày chơi ăn gian, trả tiền thắng của tao lại cho tao!"