Trương Tiểu Bình sững sờ, anh không ngờ sự tình lại thế này.
Chị Li: "Chị cự tuyệt đủ đường nhưng gã trọc nói trừ khi bên mình có người uống lại hắn, không thì tối nay chị phải ngủ với hắn".
Trương Tiểu Bình: "Hình như hắn đâu có uống nhiều".
Chị Li mỉm cười: "Đối diện với chín lít rượu thì hắn uống hay không uống có gì khác biệt? Chị biết tửu lượng của hắn, hai lít rưỡi là cùng, kém quá xa cậu".
Trương Tiểu Bình cười nói: "Thật ra em còn uống được nữa".
Chị Li lại cười khanh khách: "Số chị đỏ thật đấy, lại gặp được nhân tài như cậu".
Hai người uống mãi đến một giờ sáng, chị Li nhìn thời gian, bỗng nói với Trương Tiểu Bình: "Đi theo chị".
Cô ấy dẫn Trương Tiểu Bình đến một căn phòng nhỏ, mở cửa ra, một làn hương son phấn đã ập vào mặt, đây là phòng của chị Li.
Chị Li đóng cửa rồi bỗng đẩy ngã Trương Tiểu Bình xuống giường.
Bốn mắt nhìn nhau, cô ấy nói: "Chị hiểu gã trọc, hắn không chịu thua ai bao giờ. Chắc chắn nửa đêm hắn sẽ dẫn người tới. Tấm thân trong trắng hai mươi mấy năm không thể để cho tên khốn kiếp kia vấy bẩn được. Cậu em, cậu đẹp trai, đúng gu chị, chị trao thân cho cậu..."
Trương Tiểu Bình mười bảy tuổi, trai thẳng, nào chịu nổi cám dỗ này, lập tức trầm mê.
Một tiếng sau, Trương Tiểu Bình mới dừng lại. Chị Li khẽ cười, tựa vào đầu giường hút thuốc, mắng yêu: "Khiếp, sao cậu giỏi hành người ta thế? Có phải chưa được chạm vào phụ nữ bao giờ không?"
Trương Tiểu Bình ngại ngùng: "Em còn chưa có bạn gái".
Chị Li lại cười khanh khách, cũng không biết cười cái gì.
Lúc này, tiếng Dương Giác vang lên bên ngoài, nghe có vẻ hơi trầm: "Chị Li, anh trọc lại tới rồi".
Chị Li ừ một tiếng rồi nói: "Chị biết rồi".
Cô ấy đứng dậy nói với Trương Tiểu Bình: "Ở trong đây đừng ra ngoài, không gã trọc thấy cậu chắc chắn sẽ đánh chết cậu đấy".
Nhìn bóng lưng của chị Li, Trương Tiểu Bình hơi ngẩn người.
Mấy giây sau, anh cũng ra ngoài theo. Nếu đã lên giường với anh thì chị Li chính là người phụ nữ của anh, đàn ông phải bảo vệ người phụ nữ của mình!
Gã trọc dẫn một đám người đứng trong sảnh, nhìn thấy chị Li, hắn cười quái dị: "Anh lại đến rồi đây, bất ngờ không?"
Chị Li châm thuốc, thản nhiên nói: "Anh trọc, tôi đi theo anh".
Gã trọc cười khì khì: "Hiểu chuyện, anh thích phụ nữ thông minh như em".
Sau đó hắn nhớ ra điều gì, hỏi: "Thằng nhóc giỏi uống rượu kia đâu, gọi nó ra đây".
Chị Li cười: "Cậu ấy tan làm từ sớm rồi, tôi chịu theo anh rồi mà vẫn còn giận à?"
Gã trọc nheo mắt lại: "Được, thế để nó sống thêm vài hôm".
"Anh nói tôi đấy à?"
Bỗng nhiên, Trương Tiểu Bình đi ra từ phía sau, anh nhìn chằm chằm gã trọc.
Gã trọc nhìn Trương Tiểu Bình, ánh mắt hung dữ: "Thằng nhóc, mày bản lĩnh lắm đấy, lúc này mà còn dám ló mặt ra gặp tao!"
Chị Li cũng cả kinh, cô ấy tức giận quát: "Ai cho cậu ra ngoài?"