Không gian lại rơi vào im lặng, rồi một người lên tiếng: “Trương Nguyên Cổ đã chết, số thuốc siêu gen đa số cũng đã lấy được. Chuyện này kết thúc tại đây đi!”
Một kẻ khác nói: “Thân phận của cao thủ đứng sau lưng Diệp Thiên Tông nhất định phải điều tra rõ. Một cao thủ như vậy chúng ta phải lôi kéo bằng được!”
“ Có thể cất nhắc Diệp Thiên Tông một chút. Tiên Giới vừa thành lập cho hắn ta quản lý đi”.
Mấy kẻ còn lại thi nhau phụ hoạ, tán đồng những quyết định này.
Trong khi đó, Ngô Bình và Vân Tịch vẫn đang thưởng rượu cùng nhau, không biết đã uống bao nhiêu chén, vậy mà cả hai người đều tỉnh như sáo.
Năm giờ sáng, Dương Mộ Bạch quay lại. Ông ấy nói mọi việc tiến triển vô cùng thuận lợi, sóng gió đã qua.
Ngô Bình thở phào, sau đó từ biệt Dương Mộ Bạch vì tối nay anh còn phải đối phó với một kẻ địch mạnh khác.
Dương Mộ Bạch không giữ anh lại được, đành đem mấy vò rượu ngon chất lên xe cho anh rồi tiễn anh ra tận xe.
Vân Tịch cũng lên xe, ý bảo Ngô Bình đi đâu thì cô ấy sẽ đi theo đó.
Mặc dù uống rất nhiều rượu nhưng anh vận công một lát là hơi rượu tan hết. Anh cười hỏi: “Vân Tịch, em chắc chắn muốn về nhà cùng anh sao?”
Vân Tịch: “Đương nhiên, em là bạn gái anh mà”.
Ngô Bình thở dài: “Giờ anh chẳng khác nào sao chổi, nếu em không sợ phiền phức thì đi cùng anh”.
Vân Tịch hỏi anh đang gặp rắc rối gì nên Ngô Bình kể lại đầu đuôi câu chuyện cho cô nghe.
Vân Tịch suy nghĩ một lát rồi đáp: “Em biết người đó”.
Ngô Bình khựng lại: “Em quen kẻ đó sao?”
Vân Tịch gật đầu: “Có lẽ là đệ tử nhà họ Phúc ở Địa Tiên Giới, tên là Phúc Vĩnh Lâm. Hồi nhỏ lăn lộn bên ngoài, lớn lên trong gánh kịch cho nên thuộc hạ của hắn đều ăn mặc như đang diễn kịch”.
Ngô Bình: “Không hiểu sao hắn lại ghét anh như vậy, năm lần bảy lượt gây rắc rối cho anh. Giờ anh phải nghĩ cách đối phó với hắn”.
Vân Tịch nghĩ một lát rồi đáp: “Đến lúc đó anh không cần ra tay, hắn tự khắc phải rút lui, sau này sẽ không dám xuất hiện nữa”.
Ngô Bình nhìn cô hỏi: “Tự rút lui sao? Có thể như vậy sao?”
Vân Tịch cười đáp: “Tới lúc đó anh sẽ biết”.
Ngô Bình bán tín bán nghi nhưng cũng không phản bác mà chỉ nói: “Vân Tịch, chỉ bởi một câu đùa mà làm bạn gái anh, thực sự sẽ thiệt thòi cho em”.
Vân Tịch đáp: "Đây là mối duyên tiền định rồi. Ngô Bình, em nguyện ý làm bạn gái anh thực ra chỉ là thuận theo lẽ tự nhiên mà thôi”.
Ngô Bình sững sờ: “Em được định trước sẽ trở thành bạn gái anh?”
Vân Tịch cười hỏi: “Đúng vậy. Anh có biết xem quẻ không?”
Ngô Bình lập tức đắc ý đáp: "Nếu mà nói xem quẻ thì anh khá giỏi đấy. Hiện giờ anh có thể xem được Lưỡng Trọng Biến Hóa (hai sơ đồ) vận mệnh của con người".
Trình độ xem quẻ của anh như vậy quả thực đã là rất lợi hại rồi.
Vân Tịch nói: "Xem được như vậy đã là rất khá rồi. Đến em hiện giờ cũng chỉ xem được bốn sơ đồ thôi".
Ngô Bình ngạc nhiên: "Em xem được Tứ Trọng Biến Hóa sao?"
Vân Tịch cười đáp: "Thế nào, anh không tin sao?"