Tuần tra Kim Ưng có thân phận rất đặc biệt trong Huyền Minh Giáo, chuyên phụ trách việc tuần tra nên còn được gọi là trưởng lão Kim Ưng, ngoài ra còn có nhiệm vụ quản lý các nhân viên đặc biệt của Huyền Minh Giáo. Ngoài giáo chủ ra thì trưởng lão Kim Ưng có thể điều tra toàn bộ nhân viên, tạp dịch hay trưởng lão của Huyền Minh Giáo, người bị điều tra cũng phải ra sức phối hợp.
Thấy tuần tra Kim Ưng xuất hiện, Vân Thường cũng cuống lên rồi hành lễ.
Tuần tra Kim Ưng nhìn Ngô Bình rồi hỏi: “Cậu là người mới đã đánh bại Trình Vệ hả?”
Ngô Bình chắp tay: “Vâng, tham kiến tuần tra Kim Ưng”.
Người đàn ông cười nói: “Nghe nói cậu đã có biểu hiện rất xuất sắc trong lúc kiểm tra, ngoài ra còn đánh bại cường giả Luyện Khí. Được đấy, sau này chắc chắn sẽ có thành tựu lớn”.
Ngô Bình: “Tuần tra quá khen”.
Người đàn ông: “Tôi là tuần tra cấp một, tên là Cừu Quang Thái, sau này có việc gì thì cậu cứ đến tìm tôi”.
Nghe thấy thế, Ngô Bình biết ngay người này đang có ý lôi kéo mình nên nhận lời ngay: “Cảm ơn tuần tra”.
Sau đó, Cừu Quang Thái nhìn sang người thanh niên rồi lạnh giọng hỏi: “Có chuyện gì thế hả?”
Người thanh niên toát mồ hôi lạnh, chuyện này không to cũng không nhỏ, nếu không thu xếp ổn thoả thì sẽ liên luỵ đến cậu của hắn: “Thưa đại nhận, là hiểu lầm thôi ạ”.
Vân Thường: “Anh cố ý vu oan cho tôi lấy trộm thuốc rồi đòi soát người tôi mà giờ lại bảo là hiểu lầm à?”
Cừu Quang Thái nghe xong thì lạnh giọng nói: “Trước kia, tôi nể mặt cậu của cậu nên luôn bỏ qua cho cậu. Nhưng chuyện hôm nay thì không cho qua được rồi”.
Người thanh niên quỳ xuống đất nói: “Đại nhân, tiểu nhân biết lỗi rồi, xin đại nhân tha cho lần này ạ”.
Cừu Quang Thái nhìn sang Ngô Bình rồi cười nói: “Ngô Bình, cậu muốn tôi phạt cậu ta thế nào?”
Rõ ràng ông ấy đang muốn Ngô Bình mang ơn mình, anh cười nói: “Thật ra chuyện này cũng không to tát gì, bỏ qua đi ạ”.
Cừu Quang Thái cười nói: “Cậu rộng lượng quá, nhưng tôi không thể cho qua được”.
Ông ấy nhì người thanh niên rồi nói: “Giờ cậu hãy miễn phí số thuốc mà cô ấy mua, nhớ lần sau đừng bắt nạt người khác nữa:.
“Vâng, tiểu nhân sẽ không thu tiền ạ”, tên kia vội nói.
Ngô Bình: “Cảm ơn Cừu trưởng lão”.
Cừu Quang Thái xua tay: “Chuyện nhỏ thôi, không cần cảm ơn. À, hai người mua nhiều dược liệu thế làm gì?”
Ông ấy rất tinh, vừa thấy Ngô Bình và Vân Thường mua nhiều dược liệu đã đoán ngay là có vấn đề.