Thương tổ là cao thủ Tam Kỷ Nguyên, thực lực vượt xa Thương Huyền Quang, nhưng ở trước mặt A Ly, ông ta lại quá nhỏ bé, bất giác vừa sợ vừa giận: “Cô là sinh linh Hỗn Độn?”
A Ly gõ vào đầu ông ta một cái nói: “Kêu cái gì mà kêu, còn kêu nữa tôi ăn ông đấy”. Nói rồi, cô còn nhe răng mình ra, dọa Thương tổ vội vàng nghiêng mặt đi.
Thấy Thương tổ cũng đã bị khống chế, Thương Huyền Quang hoàn toàn thất vọng, nói: “Cậu bạn à, có lời cứ nói. Cậu có bất kỳ yêu cầu gì, nhà họ Thương tôi cũng đồng ý thỏa mãn”.
Ngô Bình cân nhắc một lúc rồi hỏi: “Tôi nghe nói, nhà họ Thương các ông là một trong những thế lực lớn ở đại lục Thương Hải, không biết địa bàn các ông lớn đến đâu?”
Thương Huyền Quang: “Địa bàn nhà họ Thương, chiếm chừng hơn một phần mười đại lục”.
Ngô Bình: “Một phần mời, vậy cũng không nhỏ!”
Sau đó anh lại hỏi: “Vậy dưới nhà họ Thương, có bao nhiêu nhân khẩu?”
Thương Huyền Quang: “Ước chừng có bảy nghìn tỷ người”.
“Sư tôn! Sư tôn quyết định đi!”, Ngô Binh mời Tiên tử Phiêu Miểu đến.
Tiên tử Phiêu Miểu nhìn Thương Huyền Quang và Thương tổ, nói: “Thương tổ này là cao thủ Tam Kỷ Nguyên, giữ lại sẽ là mầm mống tai họa, A Ly, giết ông ta”.
A Ly cười nói: “Đã biết”.
Chỉ thấy cô ấy vươn tay ra, lòng bàn tay xuất hiện một cái miệng lớn, đầy răng nhỏ li ti, lập tức nuốt lấy Thương tổ.
Cắn nuốt Thương tổ, vẻ mặt A Ly thoải mái, nói: “Ăn cao thủ Tam Kỷ Nguyên đúng là khác hẳn, rất bổ dưỡng”.
Thương Huyền Quang bị dọa ngây ngốc, liên tục cầu cứu, mắt đẫm lệ.
Tiên tử Phiêu Miểu lạnh lùng nói: “Tôi có thể không giết ông, nhưng kể từ bây giờ, ông và nhà họ Thương phải nghe theo lệnh chúng tôi!”
“Vâng vâng, bà bảo tôi làm gì, tôi sẽ làm đó!”, Thương Huyền Quang bị dọa sợ sắp chết rồi, cái gì cũng đồng ý.
Ngô Bình: “Sư tôn, hay là giết hết đi”.
Tiên tử Phiêu Miểu khẽ thở dài: “Xử lý hung thủ là được rồi, những người còn lại thì cứ giữ mạng. Huyền Bình, sau này con chính là gia chủ mới của nhà họ Thương”.
Ngô Bình ngây người: “Con làm gia chủ nhà họ Thương?”
Tiên tử Phiêu Miểu lạnh nhạt nói: “Không gì không được cả. Tất cả người nhà họ Thương sẽ đổi họ, sau này sẽ mang họ Lý”.
Ngô Bình nhìn Thương Huyền Quang: “Ông đồng ý không?”
Thương Huyền Bình lập tức nói: “Đồng ý, tiểu nhân đồng ý!”
Ngô Bình: “Sư tôn, cho dù nhà họ Thương đồng ý đổi họ, nhưng dù sao cũng không phải người cùng huyết thống với con”.
Tiên tử Phiêu Miểu: “Vậy thì sao, tìm vài cô gái có xuất thân tốt một chút, xinh đẹp chút trong nhà họ Thương, toàn bộ đều thiếp cho con. Như vậy, mọi chuyện đều hợp lý rồi”.
Ngô Bình chớp mắt: “Sư tôn, làm như vậy không tốt lắm?”
Tiên tử Phiêu Miểu: “Sau này, chúng ta còn phải thu nạp các đệ tử trốn thoát của Tiên Giáo Thái Thanh. Bây giờ Tiên Giáo Thái Thanh không còn như trước, không cần thiết phải tiếp tục tồn tại nữa. Ta nghĩ, chi bằng sắp xếp bọn họ đến địa bàn nhà họ Thương, có con nắm giữ, nhà họ Thương chính là của chúng ta”.