Lục Đằng Tiêu chỉ còn thoi thóp, những xúc tu rất hung ác, những chiếc gai có thể nuốt chửng tinh khí và năng lượng linh hồn của ông ấy, vì vậy Lục Đằng Tiêu không thể sống sót.
Trên mặt ông ấy không hề có vẻ sợ hãi, ông ấy dùng hết sức lực nắm lấy tay Ngô Bình: "Lý Thánh, tôi biết sẽ có một ngày như vậy. Con gái tôi Tử Chân vẫn còn nhỏ, tôi hy vọng cậu có thể chăm sóc nó giúp tôi".
Ngô Bình khẽ thở dài và nói: "Ông Lục, ông đừng lo lắng, tôi sẽ chăm sóc Tử Chân thật tốt".
Lục Tử Chân bật khóc như mưa, khóc thảm thiết bên thi thể Lục Đằng Tiêu.
Lục Đằng Tiêu không còn sức để nói nữa, ông ấy nhìn Lục Tử Chân đăm đăm, một vài giọt nước mắt chảy ra từ khóe mắt ông ấy, sau đó ông ấy buông tay ra, vĩnh viễn ra đi.
Ngô Bình đợi Lục Tử Chân khóc mệt, anh nói: "Tử Chân, chúng ta hãy mang thi thể của bố cô về và chôn cất cho ông ấy".
Lục Tử Chân gật đầu, hai người đang chuẩn bị rời đi thì mặt đất đột nhiên khẽ rung chuyển, một xúc tu thậm chí còn lớn hơn vươn ra từ trong đầm lầy, nó to gấp mười lần xúc tu đã giết Lục Đằng Tiêu trước đó!
Xúc tu này dày và to hơn cả voi, dài hàng trăm mét và được bao phủ đầy gai. Những chiếc gai này dài hơn mười mét, giống như những ngọn giáo.
"Grào!"
Dưới mặt đất đột nhiên vang lên tiếng gầm.
Đồng thời có người hét lớn, nói: "Thánh Nhân, đấy là ma thú nuốt hồn, nó từng cắn nuốt Đại Thánh, người cẩn thận!"
Ngô Bình tức giận nói: "Cắn nuốt Đại Thánh? Thứ chết tiệt, nộp mạng đi!"
Anh đẩy Lục Tử Chân ra, hóa thành người khổng lồ cao nghìn mét, tung nắm đấm về phía xúc tu, anh sử dụng Hủy Diệt Quyền Kinh!
Dưới mặt đất phát ra tiếng gầm giận dữ, cánh tay lớn của Ngô Bình cắm xuống mặt đất, tóm con quái vật lông đen toàn thân đầy gai ra.
Con quái vật bị trúng đòn của Hủy Diệt Quyền Kinh, toàn thân tê liệt không thể động đậy. Ngô Bình đưa tay xé cơ thể to lớn của nó làm hai nửa. Con quái vật kêu lên thảm thiết, một hạt ngọc to bằng cái đầu người rơi xuống. Hạt ngọc này chính là sức mạnh của tất cả sinh linh mà con quái vật đã hấp thu trong suốt những năm tháng qua.
Ngô Bình thấy hạt ngọc này thì cảm thấy nó chứa một lượng lớn sức mạnh, xem ra con quái vật này quả nhiên đã cắn nuốt Đại Thánh. Anh khẽ thở dài, hai tay nghiền nát hạt ngọc, vô số luồng sức mạnh ùa vào lòng bàn tay anh, bị anh dùng Hủy Diệt Quyền Kinh hấp thu hết.
Tầng thứ ba của Hủy Diệt Quyền Kinh chính là cắn nuốt sức mạnh, sau đó khi sử dụng sẽ bùng phát sức mạnh, từ đó tạo thành tổn hại cực lớn cho kẻ thủ. Sau khi hấp thu sức mạnh của hạt ngọc này, Ngô Bình lập tức có thể sử dụng tầng thứ năm của Hủy Diệt Quyền Kinh, Hủy Thiên Diệt Địa!
Sau khi hấp thu, anh đưa hai người Lục Tử Chân rời khỏi đầm lầy.
Về đến nhà, người nhà họ Lục rất đau lòng, vợ Lục Đằng Tiêu khóc tới nỗi ngất đi.