Lam Hân Nguyệt mím môi cười vui vẻ rồi nói: “Thôi, em có nhiều quấn áo rồi, mua thêm đồ ở đây cũng lãng phí”.
Song, Ngô Bình vẫ quả quyết kéo cô ấy vào trong.
Vừa vào trong, Ngô Bình đã thấy mắt mình phát sáng, không gian bên trong cửa hàng rất rông, có trên một trăm cô gái có vóc dáng rất đẹp đang mặc đồ mới rồi đứng trên các bục, một lát họ lại đổi dáng đứng để thu hút sự chú ý của khách hàng. Quần áo đẹp, mà người mẫu cũng đẹp.
Lam Hân Nguyệt nói: “Chồng, người mẫu ở đây bán cùng quần áo đấy, kiểu mua một tặng một”.
Ngô Bình trố mắt nói: “Anh mua đồ thôi, sao lại tặng người mẫu làm gì?”
Lam Hân Nguyệt: “Dạo này quần áo cũng có linh tính, khi mình không mặc thì vẫn cần cơ thể người làm ấm chúng, vì thế thật ra các cô người mẫu chỉ là giá treo đồ thôi”.
Ngô Bình thấy khó tin nói: “Quần áo mà cũng lắm chuyện thế ư?”
Lam Hân Nguyệt: “Anh mặc là biết”.
Ngô Bình liếc mắt rồi phát hiện có một chiếc trường sam dành cho nam tu, anh nhìn giá thì thấy là năm triệu Thần Long.
Người mẫu cười nói: “Công tử, anh thấy bộ này thế nào?”
Tuy là đồ nam, nhưng người mẫu mặc vẫn là nữ, nhưng dáng người của cô ấy khá giống nam giới nên mặc đồ vẫn rất đẹp.
Ngô Bình: “Tôi mặc thử đã”.
Anh vào phòng thay đồ, cô người mẫu trực tiếp cởi đồ ra rồi đưa cho Ngô Bình mặc.
Thoạt nhìn thì bộ đồ này không vừa với người của Ngô Bình, nhưng khi anh mặc nó lên thì nó đã tự động thay đổi hình dạng cho phù hợp với số đo của anh. Sau đó, Ngô Bình đã cảm thấy bộ đồ này như được thiết kế riêng cho mình, vô cùng vừa vặn.
Anh giơ tay lên sờ chất vải thì thấy mềm mượt như da em bé, hơn nữa kiểu dáng của bộ đồ cũng đẹp, Lam Hân Nguyệt cũng khen luôn miệng.
Cô người mẫu cười nói: “Công tử, bộ này được làm từ chất liệu cao cấp, anh có muốn thử không?”
Ngô Bình nổi hứng: “Chất liệu cao cấp gì?”
Cô người mẫu: “Nó được khắp trận pháp nên có thể làm tăng lực phòng ngự cho người mặc”.
Ngô Bình: “Oa, có cả chức năng này ư? Thế chất liệu tốt nhất thì có tác dụng gì, cô nói tôi nghe luôn đi”.
Cô người mẫu: “Chất liệu cao cấp nhất là thiên y, nó sẽ được khắc ba trận pháp cấp Đạo tổ, nó được dệt thành từ sợi thần tơ và thiên tơ đã được ban phúc”.
Ngô Bình giật mình hỏi: “Trận pháp cấp Đạo tổ ư?”
Ngô Bình đã hiểu, đây không chỉ là quần áo, mà còn là pháp khí.
Anh hỏi tiếp: “Nếu đặt may riêng thì có phải chờ không?”
Cô người mẫu: “Có ạ, lâu thì một năm, nhanh thì nửa tháng”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi hỏi: “Có bảng danh sách đặt may không?”
Cô người mẫu vội chạy đi lấy cho Ngô Bình xem, bên trên có rất nhiều đề mục, ví dụ như cấp trận pháp, giá cả, chất liệu…
Ngô Bình nhanh chóng tích vào các ô rồi hỏi tiếp: “Tổng cộng bao nhiêu tiền?”
Cô gái nhẩm tính rồi nói: “Theo yêu cầu của anh thì sẽ hết 370 triệu Thần Long”.