Một luồng sức mạnh lớn tiến vào trong cơ thể Nguyệt Thánh Phi, toàn bộ sức mạnh của ông ta đều vỡ tan như ngói. Ngô Bình đã thi triển một thuật Huyền Áo, chuyên dùng để phế tu vi của người khác.
Anh buông lỏng tay, Nguyệt Thánh Phi lập tức mềm nhũn người ngã xuống đất như người không xương, sau đó Nguyệt Đông Thăng lệnh cho người lôi ông ta ra ngoài và tạm thời nhốt lại.
Sau khi Nguyệt Thánh Phi bị xử lý, những người khác lập tức thay đổi thái độ, ai nấy đều bước ra thể hiện lòng trung thành với Nguyệt Đông Thăng.
Nguyệt Đông Thăng nói: “Chuyện mọi người làm trước đó tôi sẽ không tính toán nữa, nhưng nếu sau này còn lặp lại thì nhất định tôi sẽ nghiêm trị”.
“Vâng!”, tất cả mọi người đều đồng thanh hô lên.
Thấy chuyện của Nguyệt Thị đã ổn thoả, Ngô Bình nói: “Bác Nguyệt, cháu phải về rồi, có gì thì bác cứ gọi cháu”.
Nguyệt Đông Thăng cười nói: “Ừ, Tiểu Ngô, cháu cũng vất vả rồi, cháu với Thanh Ảnh về nghỉ ngơi trước đi”.
Sau đó, ông ta nói tiếp: “À, ngày mai bác sẽ đến thăm nhà cháu để bàn chuyện hôn sự của hai đứa”.
Nguyệt Thanh Ảnh đỏ mặt rồi nhìn Ngô Bình.
Ngô Bình suy nghĩ một lát rồi nói: “Vâng, cháu sẽ về nói chuyện với bố mẹ trước”.
Sau khi rời khỏi đại điện, Nguyệt Thanh Ảnh khoác tay Ngô Bình rồi nói: “Anh Bình, theo anh bố mẹ chồng có thích em không?”
Ngô Bình cười nói: “Em ngoan và hiểu chuyện như thế thì đương nhiên bố mẹ anh sẽ thích rồi. Nhưng phụ nữ trong nhà anh nhiều lắm, em lấy anh thì đừng nổi máu ghen nha”.
Nguyệt Thanh Ảnh cười nói: “Còn lâu em mới ghen, nếu em ghen thì sao em chịu chung anh với cả Tử Trần và Thuần Như?”
Nhắc đến Hà Tử Trần, Ngô Bình nói: “Tử Trần bảo anh xong việc ở đây thì đến Thiên Nguyên một chuyến đúng không?”
Nguyệt Thanh Ảnh gật đầu: “Vâng, hay chờ ngày mai hai gia đình gặp gỡ xong thì mình cùng đến Thiên Nguyên”.
Hai người vừa nói chuyện vừa đi về nhà.
Đến cửa nhà thì nhìn thấy có một đám đông đang chặn trước cửa la hét, còn Lý Dược Sư và Hoả Hoàng Nhi thì đều ở bên ngoài, nhưng không nói lại một lời.
“Thứ gì mà dám đối đầu với thiếu gia nhà tao hả? Chán sống rồi phải không? Có giỏi thì ra đây, tao xử từng đứa một!”, người đang mắng chửi là một thanh niên, tu vi không cao, nhưng mồm miệng thì độc địa.
Nguyệt Thanh Ảnh nổi giận nói: “Lũ đáng chết này!”
Cô ấy định tiến lên nhưng đã bị Ngô Bình cản lại, anh nói: “Bình tĩnh, chờ hỏi rõ xem sao đã”.
Hoả Hoàng Nhi cũng tức đến tái mặt, đang định ra tay thì nhìn thấy Ngô Bình và Nguyệt Thanh Ảnh về.
“Bố!”, Hoả Hoàng Nhi chạy tới.
Ngô Bình hỏi: “Hoàng Nhi, có chuyện gì thế?”