Vừa hút vừa được tặng, hơn một nửa sức mạnh của Khoa Phù đã chảy vào cơ thể của Hoang Thần Long Dã. Tuy hắn là bán thần nhưng sao có thể chịu đựng nổi nhiều sức mạnh thế này?
Cơ thể hắn bỗng trương phình lên, giống một quả bóng hơi vậy. Sau đó đầu cũng to lên, mắt hắn ánh lên vẻ kinh hãi, gào lên: "Mày..."
Chỉ kịp nói một từ, cơ thể của hắn đã nổ oành. Người đàn ông mắt màu bạc cuối cùng cũng chịu ra tay, ông ta phát ra một luồng thần lực bao bọc cơ thể của Hoang Thần Long Dã. Nhưng cũng không ích gì, sức mạnh của Khoa Phù quá khủng bố, đến ông ta còn không khống chế nổi, chỉ có thể trơ mắt nhìn con trai mình bị nổ chết!
"Không!", người đàn ông bi phẫn cùng cực, đánh một chưởng về phía Ngô Bình.
"Ông dám!"
Phiêu Miểu Đạo Quân lập tức đánh ra một đạo kiếm quang thẳng về phía người đàn ông mắt bạc. Ông ta bị ép phải dừng tay, ông ta nhìn chằm chằm Ngô Bình, cười gằn: "Gia tộc Hoang Thần sẽ đời đời kiếp kiếp truy sát mày!"
Ngô Bình lại không hề sợ hãi, anh nói: "Ngày tôi thành Thiên Tiên cũng chính là ngày tàn của gia tộc Hoang Thần ông!"
Hai bên khích bác nhau mấy lời, người đàn ông mắt bạc ôm thi thể nát vụn của con trai mình rời đi.
Ngô Bình lấy hai quả bàn đào và một trăm tỷ đồng Thần Long từ chỗ người làm chứng, đồng thời lấy lại phần của mình. Ngoài ra, ba sư đồ bọn họ cũng đã kiếm được hơn chín trăm tỷ, mình anh đã chiếm hết hơn sáu trăm tỷ.
Trận chiến này anh đã kiếm được bảy trăm ba mươi tỷ đồng Thần Long, lại có được thêm hai quả bàn đào.
Trận chiến sinh tử kết thúc, mọi người giải tán, có người thua kẻ thắng, còn Ngô Bình chắc chắn là người thắng nhiều nhất.
Hôm nay là ngày thứ hai của pháp hội Dao Trì, buổi sáng sẽ có một vị Đạo Tổ giảng pháp, buổi chiều sẽ tổ chức cuộc so tài thứ hai.
Ngô Bình chăm chú lắng nghe giảng pháp buổi sáng, những vị Đạo Tổ này tu hành đến ngày hôm nay, mỗi chữ họ nói ra đều có thể gợi ý nhiều điều cho anh.
Đến buổi chiều, người mặc áo bào bạc lại xuất hiện, tuyên bố cuộc thi thứ hai bắt đầu, mà trận này lại thi luyện đan!
Quy tắc rất đơn giản, người mặc áo bào bạc công bố mười hai phương thức luyện đan, từ dễ đến khó, tất cả những thí sinh dự thi đều phải bắt đầu luyện chế từ phương thức đầu tiên, chỉ cần đạt yêu cầu thì sẽ tiếp tục luyện phương thức thứ hai. Ai luyện được nhiều đan dược thành công hơn thì thành tích của người đó tốt hơn. Đan dược luyện ra sẽ được tặng lại hết cho người luyện đan, đây cũng được xem như một loại phúc lợi rồi.
Điều quan trọng nhất là, người đứng đầu sẽ được nhận sáu quả bàn đào, đồng thời được chọn bảy tảng thiên thạch! Người đứng thứ hai sẽ được hai quả bàn đào, được chọn hai tảng thiên thạch.
Khi cuộc thi bắt đầu, Ngô Bình không ngờ người tham gia thi luyện đan hôm nay lại nhiều đến vậy, phải đến hàng trăm người! Tu vi của những người này đều không thấp hơn anh, bọn họ chuẩn bị luyện phương thức luyện đan thứ nhất.
Phương thức luyện đan thứ nhất không khó nhưng yêu cầu cao, buộc phải đạt đến đế phẩm! Tác dụng của phương thức luyện đan này là để sàng lọc các thí sinh, loại bỏ hết những thí sinh có trình độ luyện đan không quá cao.
Quả nhiên, trong hơn một trăm người, chỉ có mười bảy thầy luyện đan đạt được yêu cầu, luyện ra đan dược đế phẩm. Còn Ngô Bình luyện ra được đan dược truyền kỳ, vượt xa đế phẩm.
Phương thức luyện đan thứ hai càng khó hơn, nhưng yêu cầu không quá cao, chỉ cần luyện ra đan dược vương phẩm là được.
Lần này chỉ có bảy người vượt qua, Ngô Bình vẫn luyện ra được đan dược truyền kỳ. Lúc này, anh đã khiến tất cả mọi người chú ý, thầy luyện đan luyện ra được đan dược truyền kỳ rất đáng để mọi người tôn trọng!