Vừa tiếp xúc, năng lượng Ngô Bình có được trong vu đỉnh trước đó đã cộng hưởng với cái chùy này, sau đó huyền quang chín màu chấn động, phóng thích ra năng lượng của Vu tộc, đồng thời không ngừng rót vào chùy sao băng.
Một vài giây sau, chùy sao băng đã rung lên một cái, tự động bay lên, sau đó những cấm chế và then chốt bên trong nó đã được Ngô Bình lần lượt gỡ bỏ.
Một lát sau, Ngô Bình đã cảm thấy mình và chùy sao băng này hợp làm một thể, dường như nó là một phần trong cơ thể mình. Hơn nữa, cấm chế trong chùy sao băng vô cùng mạnh mẽ, thậm chí nó có thể hấp thu được một số thần thông và tuyệt học của anh.
Anh khẽ động tâm niệm, chín trong số một trăm linh tám tuyệt học anh vừa lĩnh ngộ được đã hòa tan vào chùy sao băng, chùy sao băng phát ra ánh sáng chín màu, sát khí dữ dội.
"Sao cơ? Anh ấy đã hàng phục được một thanh binh khí rồi!", mọi người rất kinh ngạc. Điều này nằm ngoài dự liệu của bọn họ, dù sao thì từ xưa tới nay chưa có ai thành công làm được việc này. Ở các kỳ đại hội Thượng Thanh, phần thi này chỉ thi cho có lệ vậy thôi!
Thu được chùy sao băng, Ngô Bình tiếp tục đi tới, lần này anh bước qua một viên gạch màu xanh, bề mặt viên gạch khắc đầy phù văn, cũng cực kỳ nặng, lần đầu tiên Ngô Bình cũng không thể nhất nó lên nổi.
Viên gạch này khiến anh có cảm giác rất gần gũi. Lúc năng lượng của anh giao tiếp với nó, thì năng lượng trong hoang đỉnh đã cộng hưởng với nó.
Bỗng chốc, viên gạch nhẹ đi khá nhiều, anh cầm nó trong tay rồi bắt đầu tế luyện.
Chỉ một lát sau, viên gạch xanh đã phóng thích ra ánh sáng chói lòa, hoàn toàn hòa làm một với anh, cầm trên tay nhẹ như tơ hồng.
"Lợi hại! Lại hàng phục thêm được một binh khí kỷ nguyên nữa rồi!"
Ngô Bình lại nhìn những binh khí khác, nhưng tiếc là không tìm được thêm cái nào phù hợp.
Người dẫn chương trình cười nói: "Chúc mừng công tử số 9 có được hai món binh khí. Mời các công tử khác thử!"
Không có gì bất ngờ, những người còn lại có cố gắng cỡ nào cũng không hàng phục được món binh khí nào cả, thậm chí bọn họ còn không giao tiếp được với binh khí nữa.
Người dẫn chương trình: "Tốt! Tiếp theo, chúng ta sẽ vào phần thi thứ ba, khiêu chiến kỷ nguyên! Các vị có thể chọn cấp độ, những công tử trong cùng cấp độ thì sẽ được xếp hạng theo thực lực. Có các cấp độ như sau: nhóm sơ cấp, nhóm trung cấp, nhóm cao cấp, và nhóm siêu cấp!"
Ngô Bình thấy trong sáu mươi người có ba mươi bảy người chọn nhóm sơ cấp, mười lăm người chọn nhóm trung cấp, bảy người còn lại chọn nhóm cao cấp.
Ngô Bình buột miệng hỏi: "Tôi có thể chọn nhóm siêu cấp không?"
Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều tỏ vẻ quái lạ. Người dẫn chương trình ho một cái rồi đáp: "Công tử, nhóm cao cấp đã rất khó rồi. Nếu chọn nhóm siêu cấp thì chỉ có mình công tử, công tử chỉ có thể đánh với con rối mà thôi".
Ngô Bình: "Đánh với con rối cũng không sao".
Người dẫn chương trình muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi, phía dưới đài có người nói: "Công tử số 9 đã chọn như vậy thì cứ theo ý anh ta đi".
Người dẫn chương trình nhìn người vừa lên tiếng rồi đành nói: "Vậy được!"
Nghe người dẫn chương trình đồng ý, bảy người chọn nhóm cao cấp đều mỉm cười, số 3 nói: "Số 9, anh có biết con rối siêu cấp đáng sợ tới nhường nào không? Trước đây đã có vô số kẻ mạnh khiêu chiến nó, nhưng kết quả đều bị nó giết trong một chiêu!"
Ngô Bình: "Các anh vui vẻ gì thế? Các anh vô dụng không có nghĩa là tôi cũng vô dụng. Tôi có đánh bại được con rối hay không thì lát nữa các anh sẽ biết".
Nghe Ngô Bình nói vậy, bảy người này đều nổi giận.