Đường Băng Vân cười nói: “Được, Ngô Bình keo lắm, không chịu mua đồ cho tớ mấy”.
Nghe thấy thế, hai cô bạn của Đường Băng Vân lắc đầu, thầm nghĩ sao Đường Băng Vân lại vớ phải Ngô Bình chứ, đúng là quá uổng!
Ngô Bình bực mình, thầm nghĩ Đường Băng Vân mà thèm đồ của anh chắc? Anh ho khan một tiếng rồi nói: “Được thôi, vào xem đi”.
Lý Nhược Đình cười lạnh trong lòng, cảm thấy Ngô Bình cố ý ra vẻ. Cô ấy quyết định sẽ giới thiệu cho Đường Băng Vân vài bộ trang sức và quần áo đắt tiền, để xem Ngô Bình sẽ làm thế nào!
Bọn họ vừa đi vào thì đã có một nhân viên nhiệt tình ra chào đón rồi cười hỏi: “Chào các anh chị, các chị cần gì ạ?”
Lý Nhược Đình liếc nhìn một lượt rồi chọn một bộ đồ màu lam nhạt có giá hơn bốn mươi nghìn, bộ này rất hợp với Đường Băng Vân. Cô ấy cười nói: “Băng Vân, cậu thử đi”.
Đường Băng Vân gật đầu rồi cầm đồ đi vào phòng thử. Khi cô ấy đi ra, mọi người đều sáng mắt lên, đúng là còn đẹp hơn cả người mẫu của hãng.
Ngô Bình cười nói: “Bộ này được đấy, nhưng cảm giác vẫn thiêu thiếu gì đó…”
Anh ngoảnh lại hỏi cô nhân viên: “Có bộ trang sức nào hợp với bộ đồ này không?”
Cô nhân viên cười đáp: “Dạ có ạ”.
Cô nhân viên dẫn nhóm Ngô Bình đi sang một quầy khác, bên trong có rất nhiều trang sức.
Thấy thế, Vu Tiểu Nhiễm và Lý Nhược Đình đều ngạc nhiên, tên này không sợ tốn tiền hay sao mà còn đòi mua trang sức?
Ngô Bình thấy có một chiếc vòng tay hợp với bộ đồ mà Đường Băng Vân mặc, mặt chiếc vòng được khảm nhiều kim cương và hồng ngọc, nó có giá hai trăm nghìn.
Cô nhân viên lấy chiếc vòng ấy ra rồi cẩn thận đeo lên tay Đường Băng Vân, quả nhiên rất đẹp. Đường Băng Vân không có yêu cầu gì cao, nhưng ai cũng có lòng thích cái đẹp, cô ấy cũng rất thích chiếc vòng này.
Lý Nhược Đình cau mày, cô ấy đoán Ngô Bình đã bán hết nhà cửa để có tiền lừa Đường Băng Vân, không được, cô ấy phải vạch mặt anh.
Cô ấy cười nói: “Băng Vân, hôm nay là sinh nhật tớ, bảo bạn trai cậu tặng cho tớ một món quà được không?”
Đường Băng Vân còn chưa trả lời thì Ngô Bình đã nói: “Được chứ, em thích gì thì cứ bảo với nhân viên, anh sẽ thanh toán”.
Vu Tiểu Nhiễm cũng cười nói: “Còn em thì sao?”
Ngô Bình: “Đương nhiên cả em nữa rồi”.
Hai cô gái như đã bàn trước với nhau nên đều chọn những bộ trang sức đắt tiền, định mượn đó làm Ngô Bình xấu mặt, để anh biết khó mà lui, không quấn lấy Đường Băng Vân nữa.
Song, cả hai đều phải thất vọng, Ngô Bình vẫn tỉnh bơ, thậm chí còn chọn thêm cho Đường Băng Vân mấy bộ đồ nữa, thêm hai bộ của các cô ấy nữa thì tổng thiệt hại đã lên đến bốn triệu rồi.