Giờ Ngô Bình là tu sĩ cảnh giới Thần Thông, tuy vũ trụ Minh Cổ là vũ trụ tầng thứ ba Đạo cảnh, nhưng vẫn không thể chứa được một người có sức mạnh lớn như Ngô Bình, vì thế trước khi đến đó, anh cần áp chế thực lực, gần như giấu gần hết thực lực vào trong thời không chí cao nối liền với Thần Môn.
Tuy đã giấu gần hết thực lực đi nhưng dẫu sao Ngô Bình cũng là cao thủ tầng thứ tám Thần Thông nên thực lực vẫn vượt xa tu sĩ cùng cấp ở đây, không phải ai cũng có thể so bì được.
Loáng cái, anh đã xuất hiện ở địa bàn của Huyền Minh Giáo thuộc vũ trụ Minh Cổ, anh về đỉnh Cô Tú trước.
Đỉnh này vẫn như vậy, Ngô Bình vừa xuất hiện đã nhìn thấy nhóm Vân Thường đang ngồi uống trà và trò chuyện trong hoa viên. Cảm thấy phía sau có người, họ ngoảnh lại thì nhìn thấy Ngô Bình.
“Lão gia!”
Vân Thường, Chu Khuynh Thành và Chu Thiên Mi cùng Bích Đào, Như Ngọc và Phương Phương đều đứng dậy rồi chạy về phía Ngô Bình.
Ngô Bình cười nói: “Lâu anh không về, các em vẫn khoẻ chứ?”
Vân Thường đỏ mắt nói: “Lão gia, nếu anh còn không về thì chắc bọn em phải tự vẫn để bảo vệ mình mất”.
Ngô Bình nhíu mày, tuy anh không ở đây, nhưng Trương Cổ Nguyệt và Huyền Minh Giáo chắc sẽ không dám bạc đãi thê thiếp của anh, anh hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Chu Khuynh Thành: “Có một người tên là Triều Thiên Liệt xuất quan, hắn vừa ra ngoài thì đã muốn lấy Thượng Quan Băng Lan. Tuy giáo chủ đã hứa hôn cô ấy cho lão gia rồi, nhưng chuyện này cần sự đồng ý từ hai người nên bọn em cũng không nói gì. Ai ngờ, tên Triều Thiên Liệt kia vừa ra ngoài đã tuyên bố sẽ chiếm đỉnh Cô Tú hơn nữa còn ngông nghênh nói là đến lão gia cũng không thể đỡ nổi ba chiêu của hắn. Điều đáng hận hơn là hắn còn bắt bọn em làm nha hoàn cho Thượng Quan Băng Lan và cùng hầu hạ hắn”.
Ngô Bình: “Tên Triều Thiên Liệt này đang ở đâu, hắn cũng là người của Huyền Minh Giáo ư?”
Vân Thường: “Hắn là con trai của một trưởng lão thuộc Huyền Minh Giáo, cũng coi như người của giáo phái”.
Ngô Bình: “Anh biết rồi, các em yên tâm, anh sẽ trút giận cho các em”.
Dứt lời, anh lập tức đến tìm Trương Cổ Nguyệt.
Trương Cổ Nguyệt đang ở trong đại điện Huyền Minh của Huyền Minh Giáo, biết tin Ngô Bình đã về thì lập tức triệu tập các trưởng lão ra nghênh đón ngay.
Ngô Bình bước vào thì vẫn hành lễ như đệ tử với Trương Cổ Nguyệt: “Giáo chủ”.
Trương Cổ Nguyệt cảm thán nói: “Cuối cùng con cũng về rồi”.
Ngô Bình thờ ơ nói: “Giáo chú, con nghe nói có một người tên là Triều Thiên Liệt chẳng những đòi lấy Thượng Quan Băng Lan, mà còn muốn động vào các thê thiếp của con ở đỉnh Cô Tú, giáo chủ có biết chuyện này không?”
Trương Cổ Nguyệt biến sắc mặt, sau đó khẽ gật đầu: “Ta có biết chuyện này, hơn nữa đã cảnh cáo Triều
Thiên Liệt rồi. Nhưng hắn bế quan xong thì tu vi đã tăng vọt nên giờ không coi giáo chủ là ta đây ra gì nữa. Con yên tâm, nếu hắn dám làm vậy thật thì Huyền Minh Giáo sẽ không đội trời chúng với hắn”.